“Đúng thế, nếu không với thực lực của Tả Phượng Kiều, dù là hiện giờ cũng chưa chắc là đối thủ của Hạo Thiên năm đó. Hơn nữa năm đó mặc dù Hạo Thiên không phải là cao thủ Thiên Cảnh nhưng muốn giết nó lại không phải dễ”.
“Chắc chắn là kẻ thù trước kia của nhà họ Hiên Viên biết được điểm yếu của Hạo Thiên nên mới để chúng đạt được ý đồ xấu”, Hiên Viên Ngự nghiến răng nói.
Nghe đến đây Tiêu Chính Văn cũng thở dài.
Từ xưa đến nay đều đưa lợi ích lên đầu hệt như nhà họ Khổng, vẫn có rất nhiều người làm bất cứ điều gì vì lợi ích ích kỷ của riêng mình.
Cũng chính là nhiều nguyên nhân khác nhau, nhà họ Hiên Viên mới chịu đựng nỗi đau, không gây ra bất kỳ sóng gió nào vì cái chết của Hạo Thiên.
“Năm đó khi Hoàng Đế chưa thăng thiên, chắc hẳn từng nghe nói đến di tích Long tộc nhỉ?”, Tiêu Chính Văn lại hỏi.
“Chuyện này…”
Hiên Viên Ngự lắc đầu nói: “Ngay cả Hoàng Đế cũng không biết được rốt cuộc di tích Long tộc ở đâu, nhưng có một nơi có tên là nghĩa trang Long tộc, chẳng qua nơi đó cực kỳ bí ẩn”.
“Theo tôi được biết vào thời kỳ Hoàng Đế, nơi đó đã trở thành cấm địa của tộc người nhưng không ít nhân vật tầm cỡ thời xưa đều có liên hệ mật thiết với phần đất này của Long tộc”.
Hiên Viên Ngự nói rõ vài sự việc mình biết cho Tiêu Chính Văn.
Thật ra những thứ này không phải là bí mật gì với những người lớn tuổi.
Tiêu Chính Văn cũng dời tầm mắt nhìn sang Đẩu Nguyên Thánh Mẫu.
“Năm đó Xi Vưu cũng từng phái người đến thử nghĩa trang Long tộc nhưng tiếc là cuối cùng không lấy được gì”, Đẩu Nguyên Thánh Mẫu cũng lắc đầu nói.
Nghe hai người nói xong, Tiêu Chính Văn cũng nhíu mày.
Trong đó chắc chắn có ẩn giấu gì đó nhưng dù sao cũng đã qua hàng ngàn năm rồi, thông tin để lại cực kỳ ít, không đủ để cho Tiêu Chính Văn suy đoán được chân tướng.
Nhưng rõ ràng là có người bày bố vào hàng chục ngàn năm trước, nếu không Hoàng Đế và Xi Vưu cũng không thể nào chưa giải được bí mật của Long tộc.
Thậm chí có thể trận chiến giữa Hoàng Đế và Xi Vưu cũng chỉ là một phần trong ván cờ của đối phương.
“Cậu Tiêu, thật ra điều tôi lo nhất hiện giờ vẫn là an nguy của cậu. Mặc dù mười phán quan đã bị giết chết nhưng điều này ngược lại sẽ gây sự chú ý của Âm Tư”.
“E là lúc này cậu có muốn rời khỏi âm phủ cũng không dễ dàng nữa”, Hiên Viên Ngự nhíu chặt mày nói.
“Đúng thế, bên thập điện Diêm Vương cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn. Ngoài Âm Tư, thập điện Diêm Vương cũng là thế lực không thể xem thường ở âm phủ”.
Đấu Nguyên Thánh Mẫu cũng nhắc nhở.
Tiêu Chính Văn lại dám giết mười phán quan ở âm phủ, Sở Giang Vương đâu dễ dàng tha cho Tiêu Chính Văn như thế?
“Hơn nữa tôi lo mục tiêu của chúng không chỉ là một mình cậu Tiêu, thế tục và ngoài lãnh thổ e là cũng sẽ bị liên lụy”, Hiên Viên Ngự nhíu mày nói thêm.
“Đúng thế, thật ra Điền Kỵ vẫn luôn cấu kết với Vạn Kiếm Cốc, người này mới là kẻ ẩn náu rất kỹ ở ngoài lãnh thổ”, Đẩu Nguyên Thánh Mẫu cũng nói một bí mật cực lớn.