Vừa mới tới gần, Lý Thi Thi đã kinh hãi vội vàng nhào tới gần Bill nói: "Các anh làm gì vậy? Thả ra anh tôi ra!"
"Thả anh cô? Dĩ nhiên là được nhưng cô phải đồng ý với điều kiện của cậu chủ Locke trước đã!"
Bill cười nhạt liếc nhìn Lý Thi Thi.
"Các anh... Các anh còn biết luật pháp hay không? Nơi này là Hoa Quốc, chẳng lẽ các anh không sợ luật pháp chế tài sao?", khuôn mặt Lý Thi Thi nhỏ nhắn nhợt nhạt, cô ấy gào to.
"Hoa Quốc? Luật pháp?"
"Haizz, cô thật ngây thơ đáng yêu quá, chẳng bao lâu nữa ngay cả Hoa Quốc cũng không tồn tại, thì đâu còn luật pháp gì?", nói đến đây, Bill ngửa mặt phá lên cười.
"Cô Lý, nếu không ngại cô ngẩng đầu nhìn lên trên đi!"
Locke chỉ tay lên bầu trời.
Nhìn theo hướng tay hắn, chỉ thấy một tòa cung điện to lớn đang chậm rãi bay về phía Long Kinh, xung quanh tòa cung điện kia còn có vô số bóng người khí tức siêu phàm theo sát phía sau.
Lý Thi Thi thấy cảnh này, lại liên tưởng đến tin tức ti vi vừa phát sóng, toàn bộ Hoa Quốc đều đang giới nghiêm, quân đội các nơi cũng trong trạng thái chuẩn bị chiến tranh, trong lòng cô ấy bỗng trở nên hụt hẫng.
"Cô Lý, chúng tôi có thể cho cô năm phút cân nhắc, hy vọng đến lúc đó cô có thể cho chúng tôi một câu trả lời vừa ý!"
Bill cười gằn, lấy súng lục ra chỉa thẳng họng súng đen ngòm vào đầu Lý Uy.
Vào giờ phút này ở vùng ngoài lãnh thổ, trong bán kính mấy dặm chung quanh Tiêu Chính Văn đều đã tràn ngập sương mù, mà sương mù này đều là sinh khí ngưng tụ thành vật chất!
Tiêu Chính Văn giơ tay nhẹ nhàng chỉ lên bầu trời, trong phút chốc, sinh khí trong bán kính mấy chục nghìn dặm giống như sóng biển trào, tụ về phía Tiêu Chính Văn!
Giờ phút này, không chỉ người xung quanh Vinh Thành phát hiện ra điều khác thường, ngay cả toàn bộ Đông Vực cũng bị chấn động.
Nhất là phía nhà họ Khổng, không ít người cũng có thể cảm giác rõ ràng rằng không khí quanh mình đã hoàn toàn không còn chút sinh khí!
"Rốt cuộc Tiêu Chính Văn muốn làm gì?"
"Chẳng lẽ cậu ta muốn dùng tử khí bao vây chúng ta?"
"Quả nhiên Tiêu Chính Văn này lòng lang dạ sói!"
Mọi người vừa dứt lời, trên bầu trời đột nhiên có sấm chớp rền vang, tử khí vô tận giống như biển cả mênh mông phủ xuống trong nháy mắt!
Tử khí đột nhiên phủ xuống này lại lan tràn khắp mấy chục nghìn dặm!
Trước đó chỉ có ít hoa cỏ cây cối khô héo mà thôi, nhưng khi tử khí này thay thế sinh khí, không ít cao thủ cảnh giới tu vi tương đối thấp ở vùng ngoài lãnh thổ, cũng bắt đầu xuất hiện tình trạng da thối rữa!
Thậm chí có không ít người bất tỉnh ngay tại chỗ.
Thấy cảnh tượng ấy, giờ phút này Đổng Thừa cũng có phần ngồi không yên.
"Không! Mau ngăn cản cậu ta, nếu không ắt sẽ có máu chảy thành sông!"