Cho dù thủ phạm là ai thì hai người bọn họ chắc chắn cũng phải gánh lấy nỗi oan này rồi!
Nhưng dù gì thì thân phận của Điền Văn và Điền Khải cũng phơi bày ra đó, dù biết rõ phản kháng cũng chẳng có ý nghĩa gì, nhưng bọn họ đường đường là cậu chủ Chiến Quốc, sao có thể nhẫn nhịn được cục tức này?
“Sao thế, không phục à? Lát nữa vẫn còn chuyện khiến cho mấy người uất ức hơn đang chờ đợi mấy người nữa cơ!”
Tiêu Chính Văn nhìn năm người đang uất ức tới cực điểm, khẽ vỗ lên vai Điền Văn, nói.
“Cái gì?”
Không chỉ có Điền Văn, ngay cả Điền Khải lúc này cũng không thể nhẫn nhịn được nữa!
Không chỉ bị Tiêu Chính Văn chơi đùa trong lòng bàn tay mà thậm chí còn bị Nguỵ Vinh Kỳ nhắm tới, oan ức nhục nhã, đừng nói đường đường là cậu chủ Chiến Quốc, dù là một người bình thường thì cũng không nhịn được cục tức này!
“Anh…anh không sợ sau này không thể có chỗ đứng ở vùng ngoài lãnh thổ sao?”, Điền Văn ngẩng đầu lên, nghiến răng ken két, nói với giọng điệu uy hiếp.
“Nói hay lắm!”
“Tôi lại muốn hỏi mấy người, Tiêu Chính Văn tôi đắc tội với mấy người khi nào mà mấy người lại năm lần bảy lượt dồn tôi vào chỗ chết?”
“Dù tôi có bỏ qua cho mấy người hay không thì mấy người cũng đều không tha cho tôi, vậy thì tôi việc gì phải khách khí với mấy người cơ chứ? Bây giờ, nếu như mọi người đều đang tranh giành khí vận Thiên Khu, vậy thì để cho Long Hình, Long Nguyệt khiêu chiến với hai cậu chủ nước Tề Điền Văn và Điền Khải!”
Tiêu Chính Văn vừa thốt ra lời này, gần như xung quanh đều trở nên xôn xao!
Để hai người Long Hình và Long Nguyệt đi khiêu chiến với anh em Điền Văn, đó không phải là tự tìm đường chết sao?
Mặc dù Long Hình và Long Nguyệt đã ở cảnh giới Đế Cảnh cấp tám, nhưng đối diện với cao thủ Thiên Cảnh, đặc biệt khi đối phương còn là cậu chủ Chiến Quốc, cách biệt giữa đôi bên chênh lệch tới độ nào cơ chứ?
Nhưng rất nhanh, tất cả mọi người đều phản ứng lại, Tiêu Chính Văn đang muốn để cho Long Hình và Long Nguyệt tự tay lấy lại cục diện ban nãy!
Quả nhiên, Tiêu Chính Văn vừa mới dứt lời đã tiếp tục lên tiếng: “Hai người bọn họ đều là Long Tôn của điện Thần Long chúng tôi, nếu như mấy người dám khiến cho họ bị thương dù chỉ một chút thì không chỉ có mấy người phải chết mà ngay cả nước Tề cũng chỉ còn kết cục đất cằn ngàn dặm!”
“Tiêu Chính Văn! Anh dám uy hiếp chúng tôi?”, Điền Văn bực tức trừng mắt nhìn Tiêu Chính Văn!
Ý của Tiêu Chính Văn đã rất rõ ràng, chỉ cho phép bọn họ thua chứ không được thắng!
Thân là cậu chủ Chiến Quốc, mấy người Điền Văn đã có lúc nào phải chịu uất ức tới như vậy?
Trước nay đều chỉ là bọn họ uy hiếp người khác, ai dám dùng loại thủ đoạn này với bọn họ cơ chứ!
“Hiểu thế nào là vấn đề của mấy người, nhưng tôi đã cảnh cáo ngay từ đầu rồi, nếu như hai người bọn họ có chút tổn hại gì thì đừng có trách tôi lật mặt vô tình!”, trong mắt Tiêu Chính Văn loé lên tia sáng sắc lạnh, trầm giọng nói.
Mấy người Điền Văn đã quen thuộc với cảnh tượng này tới độ nào cơ chứ?
Ban nãy bọn họ vẫn còn bảo vệ cho Long Hình và Long Nguyệt ở trước mặt mọi người, nhưng vậy mà nháy mắt đã biến thành hiện thực?
Dù những lời Điền Văn và Điền Khải nói ra ban nãy có xuất phát từ trong lòng hay không, nhưng lúc này Tiêu Chính Văn đã tỏ rõ thái độ, muốn tiện tay để cho hai người Long Nguyệt và Long Hình tìm lại cục diện!
Đây không đơn giản chỉ là bá khí nữa mà là bá đạo tới cực điểm!
Dựa vào sức mạnh của một người để đàn áp hết tất cả, ngay tới thế lực các phương cũng chỉ có thể cúi đầu!
Nhà họ Khổng gì, Thánh Giáo Đình gì, nước Ngụy nước Triệu gì đều bị một mình Tiêu Chính Văn ép cho không ngóc đầu lên nổi.
Hơn nữa, có câu nói này của Tiêu Chính Văn thì bọn họ còn biết đánh kiểu gì nữa đây?