Chỉ có điều, không ít người trong số đó đều ngu ngơ không hiểu, thậm chí ngay cả bản thân Lãnh Kế Hồng cũng cảm thấy khó hiểu.
Tiêu Chính Văn vẫn luôn dè bỉu người của võ tông, lần này sao lại đột nhiên lựa chọn thoả hiệp với người của võ tông rồi? Hơn nữa còn liên thủ cùng cai trị Hoa Quốc với một thế lực lớn của vùng ngoài lãnh thổ?
Lúc này, không ít cao thủ vùng ngoài lãnh thổ đều tới vùng trời Long Kinh, lúc này, bọn họ đã không cần phải lẩn trốn nữa mà có thể đường hoàng xuất hiện ngay trong tầm mắt của mọi người.
Rất nhiều người dân Long Kinh đều đồng loạt ngẩng đầu nhìn lên trời, đây rõ ràng giống như tiên nhân trong truyền thuyết!
Những người này đều là những nhân vật phong độ chân đạp hư không!
“Không ngờ lần này rất nhiều thế gia ẩn thế đều tới cả, xem ra vùng ngoài lãnh thổ đã bày bố cục diện từ hơn một trăm năm trước rồi!”
Lý Chính Đạo nhìn những gương mặt rất thân quen đều mặc âu phục đeo cà vạt, không khỏi cảm khái nói.
Đúng vào lúc này, Bạch Chiến Sinh chắp hai tay sau lưng, bình thản sải bước tới vùng trời bên trên hội trường.
“Tiền bối Bạch!”
“Vãn bối bái kiến tiền bối Bạch!”
“Chúng tôi bái kiến tiền bối Bạch!”
Gần như tất cả đại diện các phái võ tông đều đồng loạt khom lưng về phía Bạch Chiến Sinh.
Thế nhưng lại nhắm mắt làm ngơ trước Tiêu Chính Văn!
Chỉ có một số ông lớn trong giới kinh doanh bên phía Giang Trung và Sơn Thành đồng loạt đứng dậy chào hỏi Tiêu Chính Văn.
Thấy người đều đã tới đông đủ, Bạch Chiến Sinh mới sải bước tiến về phía bục chủ tịch, chậm rãi lên tiếng nói: “Các vị, hôm nay mời các vị tới Long Kinh là vì có một chuyện lớn muốn tuyên bố với các vị!”
“Vua Bắc Lương Tiêu Chính Văn đã đồng ý cho Đế Vương Các và năm đại danh sơn chính thức vào ở tại các thành phố trung tâm của Hoa Quốc rồi! Hơn nữa, do võ tông và giới chính trị cùng cai trị một phương, cùng bảo vệ cho sự bình an một phương!”
Lời này vừa được thốt ra, gần như tất cả mọi người đều kinh ngạc quay đầu lại nhìn về phía Tiêu Chính Văn.
“Tiêu Chính Văn, điều này…điều này là thật sao?”, Lãnh Kế Hồng không dám tin đứng dậy, biểu cảm nghiêm trọng nhìn về phía Tiêu Chính Văn.
Nhà họ Lãnh từng bị người của võ tông ức hiếp, hơn nữa lúc đó Tiêu Chính Văn thậm chí còn san bằng học viện kiếm thuật của Thiên Sơn vì muốn ra mặt cho nhà họ Lãnh.
Bây giờ nghe thấy tin tức này, Lãnh Kế Hồng cảm thấy cứ như sét đánh ngang tai, quả thật không dám tin mọi chuyện là thật.
Không chỉ Lãnh Kế Hồng không thể hiểu nỗi, mà không ít ông lớn trong giới kinh doanh ở Giang Trung và Sơn Thành cũng ngờ vực.
Thậm chí ngay cả bốn gia tộc lớn ở Long Kinh cũng đều đứng lên nhìn về phía Tiêu Chính Văn.
Thoáng chốc hàng ngàn người xôn xao bàn tán, không ai quan tâm đến Bạch Chiến Sinh trên đài.