“Cậu cho rằng Nhân Vương cấp bốn là có thể lộng hành ngang ngược ở trong thánh vực sao?”
Thiên Hành đã thực sự nổi điên!
“Muốn ra tay thì nhanh lên!”
Tiêu Chính Văn lạnh lùng lên tiếng. “Tôi vẫn còn có việc quan trọng hơn, tiết kiệm thời gian đi!”
Cậu tiết kiệm thời gian?
Nghe thấy lời này của Tiêu Chính Văn, tất cả mọi người đều ngẩn ra!
Đây là đang nói chuyện với Thiên Hành sao?
Yên lặng!
Cả thánh vực đều trở nên lặng ngắt như tờ!
Sau mười mấy giây, gần như cả thánh vực đều trở nên xôn xao!
Tiêu Chính Văn điên rồi sao?
To gan dám dùng giọng điệu này để nói chuyện với Thiên Hành?
Mấy trăm năm nay, dù là Thiên Tử hay các ông lớn một phương bên trong thánh vực, có ai là không phải tỏ ra khách khí với Thiên Hành?
Hơn nữa, Nguỵ Quốc Đào – một trong số những ông lớn bên trong thánh vực vốn chính là ông lớn một phương được Thiên Hành nâng đỡ lên!
“Ngông cuồng!”
Thiên Hành hừ một tiếng, phẫn nộ gầm lên.
“Tôi thấy mấy người cũng không cần phải lần lượt từng người xông lên, để tiết kiệm thời gian thì cùng lên một lúc luôn đi!”
Tiêu Chính Văn bình tĩnh nói.
Cái gì?
Lời nói của Tiêu Chính Văn lại như một viên đá làm dấy lên cả nghìn tầng sóng ngay lập tức!
Nếu như nói ban nãy Tiêu Chính Văn chỉ đang khiêu chiến với một mình Thiên Hành thì lúc này chính là đang tuyên chiến với tất cả các thế lực lớn bên trong thánh vực!
Còn bảo bọn họ cùng xông lên, đây không phải đang tìm đường chết hay sao?
“Hừ! Không ngờ cậu lại thật sự điên cuồng không có giới hạn như thế!”
Nghe thấy lời này, không đợi Thiên Hành lên tiếng, Khổng Tuyên là người đầu tiên nhảy ra.
Mấy thế tử sau lưng có bối cảnh cường đại như bọn họ cũng không ai dám điên cuồng như vậy, Tiêu Chính Văn chỉ là một võ giả bình thường từ thế tục tới mà lại dám ăn nói không kiêng nể gì trước mặt bọn họ như thế?
Dù là trong gia tộc của bọn họ thì có ai trong số họ không phải nhân tài kiệt xuất?
Dù là mấy ông lớn của năm đại danh sơn thì cũng phải nể mặt họ vài phần, thế mà bây giờ họ lại bị Tiêu Chính Văn coi thường như thế?
Mà Thiên Hành lúc này cũng hoàn toàn bị Tiêu Chính Văn chọc giận, đôi lông mày màu trắng gần như dựng đứng cả lên.