Thế nhưng, đám người Vạn Phong vừa mới bước vào đại sảnh, thấy đám người Tiêu Chính Văn đều đứng trước chỗ ngồi, sắc mặt nhất thời lại trở nên khó coi hơn.
Vốn dĩ bọn họ nghĩ rằng để Tiêu Chính Văn đi vào trước thì sẽ không có chuyện gì xảy ra nữa, nhưng không ngờ, vừa bước vào cửa, đã thấy Tiêu Chính Văn đang đứng bên cạnh chỗ ngồi, cười tủm tỉm nhìn bọn họ.
Cái này...
Vậy bảo bọn họ làm như thế nào cho phải đây?
“Các vị, mời ngồi!”, Âu Dương Trí thận trọng lên tiếng.
“Theo tôi thấy, vẫn nên mời chủ nhân ngồi trước đi!” Vạn Phong cực kỳ miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, vẻ mặt gượng gạo nói.
Âu Dương Trí nghe vậy, quay đầu nhìn về phía đám người Tiêu Chính Văn. Vừa rồi ngay cả chào hỏi Tiêu Chính Văn cũng không chào hỏi một tiếng mà lập tức bước vào phủ thành chủ, điều này đã khiến ông ta cảm thấy không hài lòng.
“Ừ, vẫn là người của Chư Thiên Thần Giới người ta hiểu lễ nghi! So sánh mà nói, thật sự là cao thấp rõ ràng!” Âu Dương Trí bình tĩnh nói.
Thật ra, ông ta đang thầm mỉa mai đám người Tiêu Chính văn không hiểu lễ nghi, chỉ có điều, Tiêu Chính Văn gần như không thèm để ý tới ông ta, anh ngồi xuống luôn, đám người Tần Lương Ngọc thấy Tiêu Chính Văn ngồi xuống, cũng ngồi xuống theo.
Thấy Tiêu Chính Văn không hiểu quy củ như vậy, trong mắt Âu Dương Trí gần như sắp phun ra lửa, cũng không thể hết lần này đến lần khác vượt mặt thiên tài của Chư Thiên Thần Giới chứ!
Tiêu Chính Văn này quả thật chẳng xem ai ra gì!
Nhưng Âu Dương Trí cũng chỉ cười thầm trong lòng, dám đắc tội với thiên tài của Chư Thiên Thần Giới không chút kiêng dè như vậy, e rằng đám người Tiêu Chính Văn cũng không sống được bao lâu nữa.
Có lẽ, đợi lát nữa khi rời khỏi phủ thành chủ, đám người Tiêu Chính Văn sẽ bị bảy vị thiên tài của Chư Thiên Thần Giới vây giết!
“Các vị, mau ngồi xuống đi!” Âu Dương Trí xoay người lại, cúi đầu khom lưng nói với đám người Vạn Phong.
Mặc dù Tiêu Chính Văn đã ngồi xuống, nhưng không được Tiêu Chính Văn cho phép, mấy người Vạn Phong nào dám ngồi?
Hầu như tất cả mọi người đều hướng ánh mắt về phía Tiêu Chính Văn.
Tiêu Chính Văn quay đầu lại nhìn đám người Vạn Phong, chỉ là liếc mắt nhưng đám người Vạn Phong đã sợ tới mức rùng mình ớn lạnh!
“Các vị? Mời các vị mau mau ngồi xuống!” Âu Dương Trí hơi khó hiểu nhìn đám người Vạn Phong.
“Mấy người ngồi đi chứ!” Tần Lương Ngọc lạnh lùng nhìn về phía đám người Vạn Phong.
Trong lúc nhất thời, bầu không khí ngột ngạt đến cực điểm!
Tiêu Chính Văn không gật đầu, bọn họ sao dám ngồi? Nhưng cứ đứng mãi như vậy, lại thật mất mặt!
Đúng lúc này, một sức ép mạnh mẽ ngập trời giáng xuống, ngay sau đó, một đội bảo vệ gồm hàng chục cao thủ cảnh giới Chuẩn Thánh, chia làm hai hàng, đi vào đại sảnh.
Một người đàn ông trung niên mặc áo choàng đen, bước đi mạnh mẽ oai hùng, một tay chắp ra sau lưng bước lên vị trí chính giữa.