Mà giờ phút này, mấy đệ tử Tề Thiên Thư Viện cũng ngồi bên cạnh một nho sĩ trung niên, rối rít nói với ông ta: "Thầy à, quả thực chúng con không nghĩ ra, tại sao chuyện Tiêu Chính Văn trọng thương đã chắc chắn rồi, chúng ta còn phải..."
Nho sĩ trung niên chính là Phương Tử Tấn của thư viện Tề Thiên!
Phương Tử Tấn cười nhạt nói: "Thế gian hiểm ác, cẩn thận thì đi được vạn năm! Tiêu Chính Văn có thể một mình chém chết tám vị cao thủ cảnh giới Đại Đế, đây cũng không phải là chuyện đùa!"
"Với thực lực của cậu ta, thật sự dễ dàng bị thương nặng như vậy sao? Vậy tám vị Đại Đế kia chết oan quá!"
"Dù đích thân Tiêu Chính Văn cùng với tất cả mọi người từ trên xuống dưới trong điện Thần Long đều nói cậu ta đã bị thương nặng, nhưng chúng ta không tận mắt nhìn thấy, hiểu chưa?"
Lời vừa dứt, những đệ tử trong Tề Thiên Thư Viện mới chợt hiểu ra!
Tai nghe là giả, mắt thấy mới là thật!
Lại liên tưởng tới lúc Điền Văn phái thư đồng bên cạnh mình đi mời Tiêu Chính Văn tới dự tiệc, tám chín phần mười Điền Văn cũng đang hoài nghi Tiêu Chính Văn bị thương thật hay không!
Dẫu sao lúc trước chiến tích của Tiêu Chính Văn quá chói mắt, gần như quét ngang tám vị cao thủ cảnh giới Đại Đế, người như vậy có quá nhiều biến số, ngay cả Điền Văn cũng không thể yên tâm trăm phần trăm!
"Ngay cả Triệu Xá cũng đang thử thăm dò Tiêu Chính Văn xem thật giả thế nào. Nếu không, các con nghĩ người của Triệu Thắng sẽ nói ra lời khó nghe như vậy sao?", khóe miệng Phương Tử Tấn hơi nhếch lên, tạo ra một nụ cười nhạt.
Dẫu sao Triệu Xá cũng là quý tộc, sao có thể mất lịch sự trước mặt mọi người như vậy?
"Cái gì? Ngay cả Triệu Thắng cũng đang chú ý đến Tiêu Chính Văn?", mọi người xung quanh không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.
Dẫu sao từ xưa đến nay đám người Triệu Thắng và Tiêu Chính Văn không oán không thù, căn bản không cần thiết phải để ý đến Tiêu Chính Văn!
"Tầm nhìn của các con quá hẹp! Sao có thể nhìn xa trông rộng được? Nếu không đi tìm hiểu nhân vật chói mắt như Tiêu Chính Văn thì bốn cậu chủ Chiến Quốc kia cũng chỉ là hữu danh vô thực mà thôi”.
"Có điều, theo như biểu hiện của Tiêu Chính Văn mấy ngày qua, e rằng cậu ta thật sự bị thương, hơn nữa vết thương không hề nhẹ. Vậy thì xem ra chuyến đi đến núi Bách Long lần này, Tiêu Chính Văn chỉ có thể lỡ mất dịp may mà thôi!", Phương Tử Tấn nói đến đây, ngửa mặt phá lên cười.
Thực ra bây giờ không chỉ Điền Văn mà ngay cả những vị cậu chủ Chiến Quốc khác cũng không yên tâm về Tiêu Chính Văn, vì vậy tất cả mọi người đều đang cố gắng thăm dò tình hình của Tiêu Chính Văn.
Nếu không phải vì quá kiêng sợ Tiêu Chính Văn, Điền Văn cũng sẽ không hy sinh lợi ích của nhà họ Khổng để kết liên minh với Tiêu Chính Văn.
Đối mặt với một đối thủ mạnh, cách tốt nhất chính là đồng hóa chứ không phải loại bỏ thể xác.
Cho dù thế lực của nhà họ Khổng có thể loại bỏ cao thủ như Tiêu Chính Văn từ vùng ngoài lãnh thổ thì cũng sẽ phải trả một cái giá rất đắt.
Bây giờ bốn cậu chủ đã lần lượt trở về, nếu nhà họ Khổng cạn kiệt sinh lực sớm, sẽ vô cùng bất lợi cho cuộc tranh bá bá chủ tiếp theo!
Vì vậy, ngoại trừ lãnh đạo cấp cao của Tề Thiên Thư Viện như Khổng Ly, Phương Tử Tấn ra, những người phía dưới đều không thể hiểu được hành động của Điền Văn.