Cụ tổ nhà họ Trần nói đến đây thì quay sang nhìn Tiêu Chính Văn.
Dĩ nhiên Tiêu Chính Văn hiểu rõ những lời ông ta nói, cái chết của Điền Kỵ là mở màn cho trận chiến kế tiếp.
Có thể nói trận quyết đấu sống còn giữa địa cầu và vùng ngoài vũ trụ sắp bắt đầu.
“Nếu chiến tranh nổi lên, có lẽ vùng ngoài lãnh thổ sẽ có nội loạn, đến lúc đó trước sau đều có địch, không chỉ vùng ngoài lãnh thổ bị nguy hiểm mà ngay cả thế tục cũng không thể tránh được”.
“Năm đó sở dĩ Đế Tuấn muốn lập ra thế giới ngoài lãnh thổ này là vì bảo vệ thế tục, nếu vùng ngoài lãnh thổ bị ngoài vũ trụ tấn công thì giới thế tục cũng gặp nguy”.
Tiêu Chính Văn trầm tư một lúc rồi nói: “Nói cách khác, Thiên Đạo Minh Ước vốn dĩ bày bố vừa để mặc Điền Kỵ và người nhà họ Khổng, vừa âm thầm cài người vào bên cạnh chúng”.
“Chỉ đợi lúc các bên ngoài vũ trụ đánh vào ngoài lãnh thổ, trung tâm nở hoa, phải không?”, Tiêu Chính Văn bình tĩnh nói.
Tiêu Chính Văn cũng hay thường dùng cách chiến đấu dụ địch này.
“Ha ha!”
Nghe thế ông lão ngửa mặt lên bật cười nói: “Quả nhiên cậu Tiêu mưu lược hơn người! Nhưng nếu cậu Tiêu đã nhìn được đến mức này, tại sao còn muốn đưa đám người họ vào chỗ chết?”
“Gia chủ Trần, tôi có một việc không rõ, mong được chỉ bảo”, không đợi Tiêu Chính Văn lên tiếng, Hắc Bá ở bên cạnh bỗng chen lời.
Ông lão nhìn Hắc Bá gật đầu nói: “Mời Thái Bá nói”.
“Nếu đã biết rõ là thế thì trước đó khi cậu Tiêu ra tay, tại sao Thiên Đạo Minh Ước không ra mặt ngăn cản?”, Hắc Bá khó hiểu hỏi.
“Phái người? Người của chúng đã bị giết ở giữa đường, người nhà họ Khổng đâu thể ngồi không mặc kệ? Khắp Thiên Đạo Minh Ước đều có tai mắt của nhà họ Khổng, cậu nghĩ nhà họ Khổng không dám ra tay độc ác với người của Thiên Đạo Minh Ước sao?”
Vừa nghe thế ngày cả Hắc Bá cũng sửng sốt.
Lẽ nào nhà họ Khổng đã quyết tâm đẩy vùng ngoài lãnh thổ vào hố lửa sao?
Nhà họ Khổng vừa âm thầm giết người của Thiên Đạo Minh Ước vừa phân bố lực lượng tấn công vào điện Thần Long? Chuyện này… chẳng phải là đã phạm phải đại kỵ của nhà võ rồi sao?”, Hắc Bá khó hiểu hỏi.
“Tấn công điện Thần Long? Các cậu nghĩ nhà họ Khổng đều dồn hết tinh lực vào thế tục sao?”
“Thật ra chúng chỉ muốn tiêu diệt ý niệm còn sót lại của Hạng Vũ thôi, sau đó mượn tay Tiêu Chính Văn giết Kiếm Thánh và người của Vạn Kiếm Cốc, mượn đao giết người đó”.
Ông lão nói ra sự thật.
“Gì cơ?”
Nghe thế lòng Hắc Bá chùng xuống.
“Thật ra, dù người âm phủ có đánh tới, cậu nghĩ với thế lực của nhà họ Khổng thì không thể làm gì được chúng sao? Cậu đừng quên có ba ngàn đệ tử của Khổng Khưu, còn cậu mới gặp được mấy người?”, ông lão nói tiếp.
Nghe đến đây Hắc Bá ngạc nhiên đến sửng sốt.
Đúng như cụ tổ nhà họ Trần nói, ba ngàn đệ tử của Khổng Khưu, nhưng kẻ gây rối ở ngoài lãnh thổ chỉ có đám người Tử Cống, những người khác thậm chí còn chưa lộ mặt.