Thậm chí không thua kém gì tốc độ ánh sáng, nhưng vẫn bị một kiếm của Khổng Hữu Đạo đánh lệch hướng, chứng tỏ thực lực của Khổng Hữu Đạo cũng rất mạnh.
Lúc này ngay cả người đến xem cũng đều sững sờ.
Thực lực của Lữ Đồng Quang tuyệt đối không hề yếu kém, thậm chí có thể nói là khủng khiếp.
Nhưng khi ở trước mặt Tiêu Chính Văn lại không có sức đánh trả, thậm chí không đỡ được dù chỉ một đòn tấn công, còn suýt nữa mất mạng.
Lúc này mọi người mới hiểu tại sao ba chữ Tiêu Chính Văn lại có thể chấn động nửa Đông Vực như thế.
Từ đó có thể thấy, uy danh của Tiêu Chính Văn không giống phải do mọi người đồn thổi giống đám người Lữ Đồng Quang, mà là dựa vào thực lực thật của bản thân.
Càng khiến họ ngạc nhiên hơn là lúc này trên người Tiêu Chính Văn thế mà lại toát ra khí tức của rồng.
Mặc dù khí tức của rồng đó nhạt đến mức gần như không cảm nhận được, nhưng khí tức của rồng nào có phải là thứ mà khí tức bình thường có thể so sánh được.
Dù chỉ một chút thôi cũng có uy lực kiềm chế vạn vật thế gian có huyết mạch tự nhiên.
“Nhà họ Khổng gây họa cho thế tục, giờ cũng đến lúc tính toán với các ông rồi”, ánh mắt Tiêu Chính Văn lóe lên sát khí, ngẩng đầu lên nhìn Khổng Hữu Đạo.
Khổng Hữu Đạo thân là một trong bốn hộ vệ của nhà họ Khổng, thực lực rất mạnh.
Dù là cao thủ ở cấp bậc như Tư Mã Lôi cũng không đỡ nổi một đòn của ông ta.
Hơn nữa là bốn hộ vệ của nhà họ Khổng, Khổng Hữu Đạo có địa vị không thể thay thế ở nhà họ Khổng.
Gửi lời khiêu khích đến Khổng Hữu Đạo đồng nghĩa với việc ra uy với cả nhà họ Khổng.
“Tính toán?”
“Tôi đã lâu lắm rồi chưa ra tay giết người, có lẽ thế tục và ngoài lãnh thổ đã quên mất sự tồn tại của tôi, vậy thì hôm nay tôi sẽ lấy máu của cậu để tế kiếm”.
Vừa dứt lời, thanh kiếm trong tay Khổng Hữu Đạo tung ra vô vàn kiếm quang.
Chỉ thoáng chốc, mây gió nổi lên, lưu quang luân chuyển.
Ông ta mới là nhân vật thế hệ trước của nhà họ Khổng, hơn nữa là nhân vật cổ đại đã đi theo Khổng Nhạc chu du khắp các nước.
Mặc dù không thể so được với các nhân vật tầm cỡ như Bạch Khởi, nhưng riêng kinh nghiệm chiến đấu của ông ta thôi cũng đã không phải là thứ mà các tiểu bối có thể so sánh.
So với những lão tướng có nhiều kinh nghiệm trên chiến trường, ngay cả cường giả thân chinh bách chiến như Tư Mã Lôi cũng chỉ là đóa hoa trong nhà kính mà thôi.
Lúc này ngay cả người của Thiên Cung Bắc Cực cũng lùi về sau, sợ mình sẽ bị ảnh hưởng bởi trận chiến này.
Người Cửu Thiên Huyền Nữ đã lui ra ngoài vài trăm mét, hồi hộp xem trận chiến giữa Tiêu Chính Văn và Khổng Hữu Đạo.
Mấy người Võ Học Tư lại càng tỏ ra khiếp sợ, không dám tin Tiêu Chính Văn thế mà lại đánh nhau với Khổng Hữu Đạo chỉ vì nhà họ Khổng.