Nhà họ Khổng là ví dụ điển hình, rõ là được sinh ra ở địa cầu, lớn lên ở địa cầu nhưng lại nghĩ cách bán đứng địa cầu, từ xưa đến nay loại người này nhiều lắm.
Mọi người vừa bước vào mấy tiếng đồng hồ mới đi đến trước cánh cửa vào cực lớn.
Mặc dù tường thành này không hoành tráng bằng cổng thành lối vào hành lang thời không nhưng cũng cao đến trăm trượng, khí tức uy nghiêm.
Từ những dấu vết lốm đốm trên tường thành có thể nhìn ra thành cổ này ít nhất đã có mấy ngàn năm lịch sử.
Võ Anh Hào ngẩng đầu lên nhìn những chiếc đinh trên cổng thành, thầm cảm thán.
Hình dạng của những chiếc đinh cửa rất giống với cổng thành của thời Nữ Đế.
“Nghe nói cổng thành này từng bị một danh tướng thời Đại Đường thay đổi, nhưng vị tiền bối đó không muốn tiết lộ danh tính của mình nên…”, Kim Đồng thấy Võ Anh Hào như đang nghĩ đến điều gì đó đến bèn giới thiệu.
“Ồ? Tức là người này đến từ Đại Đường à? Hóa ra Đại Đường còn có dị sĩ đại tài này”, Võ Anh Hào rất tự hào là thế tử Đại Đường cũng chẳng có gì sai.
Dù sao bản thân Nữ Đế là vợ của Đường Cao Tông, hơn nữa bà ấy cũng không bãi bỏ lễ nghi và pháp luật của Đại Đường trong thời gian tại vị.
“Tiền bối đó xem như là một kỳ nhân, một kiếm có thể chém nát cổng thành này nên về sau cổng thành mới được thay mới lại”.
Nói rồi Kim Đồng chỉ vào bên trên cổng thành, mọi người nhìn theo hướng anh ta chỉ, đến giờ bên trên cổng thành vẫn còn để lại vài vết kiếm.
“Nghe nói năm đó người này được gọi là Kiếm Tiên, đến nay cũng không có ai vượt qua ông ta”, Kim Đồng lại nói.
“Kiếm Tiên?”, nghe thế, Lý Bạch bĩu môi, thầm nói ai mà chẳng thực tế gì, dám giành danh hiệu với ông ta?
Nhưng chỉ riêng độ kiên cố của tường thành, không có cảnh giới Chuẩn Thánh đỉnh cao e là khó mà làm hỏng được nó.
Có thể thấy thực lực của người này chắc chắn là tuyệt thế một thế hệ.
Thế nên Lý Bạch cũng không để những lời đó trong lòng.
“Người này họ Lý à?”, Võ Anh Hào cau mày hỏi.
Người có thể mang danh Kiếm Tiên, hơn nữa còn có thực lực này thì chỉ có một mình Tam Nguyên – Lý Tịnh.
“Ừ… hình như họ Lý, nhưng cụ thể tên gì tôi không rõ. Tôi nghe nói lúc đó ông ta dùng một kiếm chém hai thiên tài của Chư Thiên Thần Giới nên rạng danh nhất thời”.
“Tiếc là từ sau khi ông ta đi khỏi thành Huyền Thiên thì không còn thấy ông ấy quay lại nữa”, Kim Đồng tiếc nuối nói.
Võ Anh Hào và Tiêu Chính Văn nhìn nhau, khẽ gật, ý muốn nói với Tiêu Chính Văn năm đó chắc chắn Lý Tịnh đã từng đến hành lang thời không.
Tiêu Chính Văn không để tâm đến điều này, sải bước đi vào trong thành Huyền Thiên theo Kim Đồng.