Cường giả cảnh giới Thiên Thần vẫn luôn bị cưỡng chế nhu cầu, không được tham gia vào việc trong thế tục.
Nếu như một ngày nào đó cánh cửa đó được mở ra thì hiện giờ người có thể đột phá lên cảnh giới Thiên Thần của Hoa Quốc thật sự không đủ!
“Hừ! Dù đột phá lên cảnh giới Thiên Thần thì vua Bắc Lương cũng sẽ mạnh hơn thằng cháu nhà họ Đông Phương mấy người!”
Tần Vũ lạnh lùng đáp lại một câu.
Dù anh ta thật sự đi khuyên nhủ Tiêu Chính Văn như lời Đông Phương Tiếu thật đi chăng nữa thì vấn đề là có thể khuyên được hay không?
Tiêu Chính Văn là ai cơ chứ?
Là người mà ngay cả Thiên Tử cũng phải nể mặt vài phần, bảo Tần Vũ thủ vai xấu này sao?
Không có cửa đâu!
“Không sai, Tổng tư lệnh Tần không thể không nghĩ cho cường giả Thiên Thần trong tương lai của Hoa Quốc chúng ta, cả một tổn thất lớn đấy!”
Viên Sùng Long cũng hùa theo.
“Hừ! Mấy người không cần phải nói gì nữa đâu, bốn gia tộc lớn cũng được, gia tộc Đông Phương cũng được, trừ phi mấy người có thể xin được thánh chỉ, còn không thì chuyện ngày hôm nay Tần Vũ tôi tuyệt đối sẽ không lắm lời!”
Tần Vũ quả quyết từ chối.
Lúc mọi người đang nói chuyện, một ánh sao vô cùng chói lọi đột nhiên rơi xuống, chói mắt tới mức tất cả đều phải nhắm mắt lại.
Ánh sao vô cùng chói mắt đó lập tức bao phủ cả đỉnh núi Bách Nhật trong một màn ánh sáng trắng.
“Ầm!”
Một luồng sức mạnh long trời lở đất toả ra, ánh sao sáng chói loá mắt cũng theo đó lan rộng, lúc này lại nhìn vào trong cái hố lớn hình người đằng kia, Đông Phương Ngạo Vũ đã hoá thành bột mịn!
Một làn gió nhẹ nhàng thổi qua, ngay cả tro tàn cũng bị thổi lên giữa không trung.
Vũ Thiên Tôn vô cùng kinh ngạc nhìn cảnh tượng này!
Nếu như nói lần trước Tiêu Chính Văn chỉ doạ cụ ta, vậy thì lần này Tiêu Chính Văn quả thực đã mang tới cảm giác chấn động rất lớn cho cụ ta!
Đây mới thật sự là thông qua trận pháp, mang tới sức mạnh của sao trời từ tận chín tầng mây, tiêu diệt Đông Phương Ngạo Vũ chỉ trong nháy mắt!
Đám người nhà họ Đông Phương đồng loạt há hốc mồm, trong ánh mắt loé lên vẻ tuyệt vọng.
Viên Sùng Long càng ân hận hơn, Đông Phương Ngạo Vũ ban nãy vẫn còn ngông nghênh không coi ai ra gì, chớp mắt một cái đã trở thành một đống tro tàn bay lên không trung!
Người của hai gia tộc lớn cũng run bần bật!
Lý Lộ Lộ vô cùng kinh ngạc trợn mắt nhìn Tiêu Chính Văn.
Trước đây, trong mắt cô ta, Tiêu Chính Văn hoàn toàn không có cửa để so bì với người đàn ông của cô ta, Tiêu Chính Văn chẳng qua chỉ là một hòn đá ngáng chân Đông Phương Ngạo Vũ trên đường đi mà thôi!