Người phục vụ đứng ở cửa nói với Tiêu Chính Văn trong phòng.
Tiêu Chính Văn hơi nhíu mày, Filkant tìm mình làm gì thế?
“Cho hắn vào đi”.
Không lâu sau, Filkant thận trọng bước vào phòng khách.
Vừa nhìn thấy Tiêu Chính Văn, hắn đã quỳ xuống đất: “Anh Tiêu, anh đừng hiểu lầm, tôi cố ý đến để xin lỗi anh”.
Thấy Filkant cung kính với mình như thế, Tiêu Chính Văn xua tay nói: “Đứng lên đi”.
Filkant vừa đứng dậy vừa lấy một tấm thẻ màu xanh nhạt trong túi ra, hai tay đưa đến trước mặt Tiêu Chính Văn: “Anh Tiêu, không biết anh từng nghe nói đến học viện võ thuật Âu Lục chưa? Chỗ tôi có một tấm thiệp mời”.
“Nếu anh Tiêu không chê thì tôi sẵn lòng đưa nó bằng hai tay cho anh”.
Tiêu Chính Văn đưa mắt nhìn tấm thiệp mời, giống hệt với tấm thẻ mà Emily đưa cho anh một ngày trước đó, nhưng cũng hơi khác đó là thiếu ký hiệu tấm khiên.
Hiển nhiên hai cái này có sự khác biệt rất lớn.
“Tôi đã có rồi”.
Tiêu Chính Văn lấy tấm thiệp mời màu xanh nhạt mà Emily tặng cho anh ra, sau đó lắc trong tay.
Nhìn tấm thiệp mời trong tay Tiêu Chính Văn, Filkant giật mình, sau đó cười gượng gạo.
Người muốn nịnh bợ những người giống Tiêu Chính Văn không phải là ít.
Thế là hắn tiến lên trước một bước cung kính nói: “Anh Tiêu, ngoài thiệp mời, tôi còn một phần quà muốn tặng anh”.
Dứt lời, Filkant lấy một tấm khiên bỏ túi từ trên người ra rồi đưa đến trước mặt Tiêu Chính Văn, cung kính nói: “Anh Tiêu, đây là tín vật đặc biệt mà người lớn trong gia tộc đưa cho tôi”.
“Tôi cũng không rõ cụ thể có tác dụng gì, nhưng theo tôi biết bọn tôi có thể vào được tòa trận pháp của học viện võ thuật, tùy ý chọn các trận pháp bên trong để học”.
Tiêu Chính Văn cười mỉm, sau đó lấy tấm khiên nhỏ mà Helrod tặng cho anh ra nói: “Hình như tôi cũng có thứ này rồi”.
Hơn nữa chiếc khiên nhỏ này của Tiêu Chính Văn cao hơn của Filkant một bậc.
“Đây…”
Filkant nhất thời ngây người đứng đó.
Tiêu Chính Văn không phải là người Âu Lục, sao lại có thứ này?
Lúc người lớn trong gia tộc Kanter đưa chiếc khiên cho hắn đã nói rất rõ với hắn rằng đây là tín vật đặc biệt chỉ có nhân tài trong mười gia tộc lớn mới có.
Hơn nữa lần này mười gia tộc lớn đều cử tất cả nhân tài trong thế hệ trẻ đến, mục đích là đến tòa trận pháp tranh đoạt trận pháp được lưu truyền từ hàng ngàn năm trước.
Nghe nói trong đó có vài trận pháp đã bị thất truyền từ mấy trăm năm.
Cách duy nhất để vào tòa trận pháp là có tín vật đặc biệt này.
Sau tình huống gượng gạo đó, Filkant đảo mắt cất tín vật vào, tiến đến gần Tiêu Chính Văn nói: “Anh Tiêu, chắc anh vẫn không biết công dụng của của tín vật này nhỉ?”
“Chúng tôi có thể dựa vào tín vật này để vào tòa trận pháp, nghe nói trong đó có tất cả các trận pháp đã thất truyền hàng ngàn năm của Âu Lục. Nghe nói vài trận pháp còn có thể làm chúng ta mau chóng đột phá cảnh giới Thiên Thần”.
“Tất nhiên anh đã là cường giả Thiên Thần rồi nhưng tôi tin chắc sẽ có lợi với anh”.
Những thứ như trận pháp không bao giờ có giới hạn.
Bất kể là cảnh giới Thiên Vương hay cảnh giới Thiên Thần, hoặc là cảnh giới cao hơn đều cần dùng đến trận pháp.