"Ha ha, kế hoạch này cũng là do Điền Kỵ tự mình nghĩ ra! Ông cho rằng ông ta sẽ phản đối chính mình sao?"
"Ông đừng quên, năm đó nhà họ Điền cướp thiên hạ của nhà họ Khương. Huống hồ, chỉ cần là người thuộc nhánh nhà họ Khổng thì luôn có thói quen tốt đẹp là ăn cây táo rào cây sung!”
"Vì vậy, kết cục của trận chiến này về cơ bản đã được định đoạt!"
Ông lão nói đến đây thì lại ngửa mặt phá lên cười.
Lúc người đàn ông trung niên còn muốn nói gì đó, đột nhiên, một giọng nói lạnh lùng truyền đến!
"Tiếp chiến!"
Giọng nói này vang vọng toàn bộ âm phủ trong chốc lát!
"Hả?"
Ông lão đó nghe thấy giọng nói này thì không khỏi hít sâu một hơi!
Judah!
Tuy rằng nhân phẩm của người này cực kém, nhưng thực lực lại rất mạnh.
Chẳng lẽ nhân vật thần bí đó lại đến tìm người này rồi sao?
Tuy rằng ông lão đã đoán được Tiêu Chính Văn sẽ không bao giờ dừng lại ở Hisanael, nhưng không ngờ tất cả chuyện này lại xảy ra nhanh như vậy!
Trong một ngày, liên tiếp thách đấu với ba cao thủ hàng đầu, làm vậy có phải đang muốn lật đổ toàn bộ âm phủ luôn không?
Lúc này, Diệp Thiên Thuận đã bị dọa sợ đến mức sững sờ!
"Chẳng lẽ cậu Tiêu muốn liên tiếp đánh bại ba cao thủ đỉnh cấp trong một ngày sao?"
Nếu nói Abe Seimei vì đánh giá thấp Tiêu Chính Văn nên Tiêu Chính Văn mới dễ dàng giành chiến thắng, thì Hisanael sẽ không bao giờ phạm phải sai lầm tương tự như vậy!
Dù không tận mắt chứng kiến trận chiến giữa Tiêu Chính Văn và Hisanael, nhưng ông ta có thể tưởng tượng trận chiến đó là một trận đấu trước nay chưa từng có!
Nhưng Tiêu Chính Văn không hề có ý định nghỉ ngơi dưỡng sức, lại tiếp tục tấn công lên đồi Ước Cự, đúng là quá điên cuồng!
Mà người ở trên đồi Ước Cự đó cũng là kẻ thần bí nhất trong âm phủ!
Không ai biết thực lực thật sự của người này, cũng không ai muốn đến gần hắn, có thể nói hắn là tên cặn bã khét tiếng của âm phủ, cũng là đồ tể hung ác của âm phủ!
Vả lại, bản thân Judah cũng là kỳ tài số một đã diệt trừ những lão quái vật ẩn danh ở Hoa Quốc!
Có thể nói hắn là sự tồn tại cao nhất của tất cả thế hệ trẻ trong âm phủ!