Lúc này, một ông lão với vẻ mặt lạnh lùng bước ra từ trong bóng râm phía sau lưng người đàn ông đó.
Ông lão hơi khom người, nói: “Thái Tử, thời gian không còn sớm nữa, chúng ta nên xuất phát. Thiên Tử đã yếu như ngọn đèn cạn khô rồi, chúng ta cần bắt đầu chủ trì đại cục thôi”.
“Ừ, tôi biết rồi ông Lạc”.
Người đàn ông đó khẽ gật đầu, thu hồi ánh mắt rồi quay người.
Tiếp đó, hắn đột nhiên lên tiếng hỏi: “Bên phía Võ Thần Tông có động tĩnh gì không?”
“Thưa Thái Tử, lúc trước tông chủ Võ Thí Thiên của Võ Thần Tông đã tới Thiên Tử Các làm loạn buổi nghị sự, thế nhưng gần như không gây nên ảnh hưởng gì cả. Tiêu Chính Văn vẫn được phong làm Đại nguyên soái. Hơn nữa, theo tin tình báo do mật thám tôi sắp xếp gửi về thì dường như Võ Thần Tông đã bắt đầu dừng tay lại rồi”.
Ông Lạc cung kính nói.
Thái Tử gật đầu, cười đáp: “Võ Thần Tông muốn nhúng tay vào chuyện của Hoa Quốc, đây mới chỉ là lần thăm dò đầu tiên của bọn chúng. Sau này mới là cuộc đọ sức thật sự giữa chúng ta và Võ Thần Tông”.
“Hiển nhiên rồi”.
Ông Lạc đáp lời.
“Chuẩn bị xe”.
Thái Tử nói.
“Rõ!”
Một sĩ quan đứng bên cạnh đáp lời.
Chẳng bao lâu sau, một chiếc xe long kỳ có cắm cờ Hoa Quốc chậm rãi lăn bánh ra khỏi đài Trữ Long, tiến thẳng tới Thiên Tử Các!
Cùng lúc này, bên trong Thiên Tử Các.
Sau buổi hội nghị, tình trạng cơ thể của Thiên Tử bắt đầu chuyển biến xấu.
Mặc dù có kim châm của dược sư Hoàng duy trì hơi thở, thế nhưng xem ra khí sắc của Thiên Tử đã đến lúc lụi tàn.
Lúc này, Thiên Tử ngồi trên ghế rồng của Thiên Tử Các, khó khăn chống đỡ cơ thể của mình, ánh mắt quét qua một lượt đám quan văn quan võ đang quỳ trên mặt đất phía bên dưới.
Mặc dù bọn họ quỳ trên mặt đất nhưng tâm tư thì không hề giống nhau!
Đa số mọi người đã bắt đầu chuẩn bị cho mình đường lui.
Số mệnh của Thiên Tử không còn bao lâu nữa.
Hoa Quốc sắp chào đón vị Thiên Tử mới rồi!
Chuyện bọn họ phải làm là tạo dựng mối quan hệ tốt với vị Thiên Tử mới trước khi người đó đăng cơ.
Dù gì, mỗi một nhiệm kỳ Thiên Tử mới đăng cơ đều không hy vọng đại thần do Thiên Tử nhiệm kỳ trước bổ nhiệm ra oai trước mặt mình.
Vậy nên mỗi một nhiệm kỳ thay đổi Thiên Tử, các lãnh đạo cấp cao của Hoa Quốc sẽ phải đối mặt với một lần thay đổi cơ cấu trên diện rộng.
Quân đội cũng sẽ đổi chủ soái, đổi tướng lĩnh trên diện rộng!
“Khụ khụ!”
Thiên Tử ho khan vài tiếng.
Bên cạnh, dược sư Hoàng vội vàng nói: “Thiên Tử, nghỉ ngơi đi, còn tiếp tục như vậy, trước khi mặt trời lặn, cơ thể ông e rằng…”
Thiên Tử lắc đầu, xua tay nói: “Không cần đâu, số mệnh của tôi, tôi tự biết. Nếu như đã sức cùng lực kiệt thì đối với tôi mà nói, những chuyện đó không còn tác dụng gì nữa rồi. Bây giờ tôi cần phải làm đúng một chuyện, trước khi tôi chết phải trấn áp được đám lòng muông dạ thú cho Hoa Quốc!”
Dứt lời, Thiên Tử nhìn ra bầu trời bên ngoài thông qua cánh cửa lớn dày cộp của Thiên Tử Các.
Lúc này, ánh tà dương đang nhuộm màu ở hướng Tây, khoảng cách tới khi mặt trời lặn chỉ còn lại chưa đến một tiếng đồng hồ nữa.
Cũng đồng nghĩa với việc, số mệnh của Thiên Tử chỉ còn lại chưa đến một tiếng đồng hồ cuối cùng này thôi.
Tứ lão Long Các và thập lão chiến bộ đứng bên cạnh đều lộ ra vẻ mặt nghiêm trọng và sốt ruột!
Sau đó, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Thiên Tử ngồi thẳng dậy, vẻ hỗn độn trong mắt cũng loé lên tia sáng!
Khoảnh khắc đó, một luồng khí Quốc Vận Hoa Quốc màu vàng bao trùm lấy cả người Thiên Tử!
Lúc này, Thiên Tử giống như rồng cái thế, khí thế trên người trấn áp cả Thiên Tử Các, lan tỏa khắp Long Kinh, thậm chí còn ảnh hưởng tới cả Hoa Quốc!
Tất cả quan văn quan võ, bao gồm người dân và tướng sĩ bên trong Long Kinh, thậm chí là nhân dân của cả Hoa Quốc đều như cảm nhận được gì đó, họ dừng tất cả công việc trong tay lại rồi đưa mắt nhìn về phía Long Kinh!
Lúc này, Thiên Tử ngồi trên ghế rồng, có Quốc Vận chống đỡ, uy lực ngút trời!
Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều có một loại cảm giác!
Thiên Tử đang ngồi trước mắt như quay trở lại khoảnh khắc mà ông ấy mới đăng cơ, cả người ngập tràn chân khí rồng vàng!
“Ngày hôm nay, Thiên Tử tôi triệu tập mọi người tới đây là có ba chuyện!”
Đột nhiên Thiên Tử lên tiếng, giọng nói giống như tiếng chuông, khí thế hừng hực.
“Thứ nhất, Hoa Quốc tuyệt đối không thể hạ mình trước các nước cường quốc! Các nước cường quốc cũng tuyệt đối không thể xâm phạm tới Hoa Quốc! Hoa Quốc đã không còn là Hoa Quốc của một trăm năm trước từ lâu rồi! Mấy người không cần phải tự ti! Không cần phải sợ hãi! Sau khi tôi chết, nếu như các nước cường quốc lợi dụng thời cơ để khởi binh thì tướng sĩ Hoa Quốc bắt buộc phải chiến đấu tới hơi thở cuối cùng!”
“Tuyệt đối không được ký kết bất cứ điều ước gì gây bất lợi cho quốc gia! Tuyệt đối không được cắt đất! Tuyệt đối không được bồi thường!”
“Nếu như phải chiến đấu thì hãy chiến đấu!”
Rầm rầm rầm!
Những lời này khiến cho mọi người lập tức giác ngộ!
Quan văn quan võ, bao gồm cả các tướng quân quân đội đang có mặt cả người đều bừng bừng nhiệt huyết!
Đây là ranh giới đỏ tuyệt đối không được động đến của Hoa Quốc!
Không chỉ có mọi người bên trong Thiên Tử Các nhiệt huyết sục sôi, lúc này trên người các tướng sĩ Long Kinh, tướng sĩ của các chiến khu lớn trong Hoa Quốc cũng xuất hiện chân khí Quốc Vận màu vàng nhạt!
Lúc này, dường như tất cả mọi người đều cảm nhận được những lời vừa nãy của Thiên Tử, nhiệt huyết trên người sôi sục không thôi!
“Ô! Ô! Ô!”
Tất cả tướng sĩ trong các chiến khu Hoa Quốc đều tự phát giơ tay hô hào!
Khí thế ngút trời!
Mà dưới tiếng hô hào của bọn họ, chân khí Quốc Vận đó càng trở nên ngưng tụ và tràn đầy hơn!
Từng luồng chân khí Quốc Vận xông thẳng lên trời từ trên người bọn họ, tụ hợp lại thành một con rồng vàng nhạt trên bầu trời!
“Gừ!”
Tiếng gầm của rồng vang khắp non sông!
Tất cả người dân bên trong lãnh thổ Hoa Quốc cùng ngước mắt nhìn lên bầu trời, trông thấy con rồng vàng nhạt uốn mình giữa gió mây và bay về phía Long Kinh!
“Là rồng!”
“Là rồng!”
“Là Quốc Vận Long Khí!”
Khoảnh khắc này, tất cả nhân dân Hoa Quốc đều hô vang và đổ hết ra đường!
Đã năm mươi năm Quốc Vận Long Khí chưa xuất hiện lại.
Ngày hôm nay Quốc Vận Long Khí lại đột nhiên xuất hiện, nó báo hiệu cho việc Hoa Quốc sắp sửa phát triển vô cùng mạnh mẽ!
Bên trong Long Kinh, Thái Tử đang ngồi trên xe long kỳ, lúc này cũng hạ cửa kính xe xuống, nhìn về phía Quốc Vận Long Khí màu vàng nhạt đột nhiên lượn vòng trên bầu trời Long Kinh kia!
Lúc này, Thái Tử liền nhíu mày!
Hắn cũng không ngờ được rằng vào thời khắc cuối cùng của cuộc đời, Thiên Tử lại khơi dậy được Quốc Vận Long Khí, trở thành vị Thiên Tử thứ ba của Hoa Quốc có thể khơi dậy được Quốc Vận Long Khí!
Đây chính là công ơn tối cao!
Là chuyện sẽ được ghi vào trong sử sách!
Sẽ được thờ cúng trong Miếu Tổ Long Đài của Hoa Quốc!
Quốc Vận Long Khí này tượng trưng cho Quốc Vận Hoa Quốc trong thời khắc này.
Chỉ cần nhìn thoáng qua thôi cũng đủ để thấy nó vô cùng hào hùng!
“Ông Lạc, xem ra vào thời khắc cuối cùng của cuộc đời, Thiên Tử đã hoàn thành được một bước vĩ đại mà rất nhiều người không có cách nào hoàn thành được rồi”.
Thái Tử nói.
Mặc dù trong lòng hắn rất kích động, thế nhưng sâu xa hơn lại là cảm giác đố kỵ!
Thiên Tử sắp chết mà vẫn khơi dậy được Quốc Vận Long Khí!
Điều này không hề có lợi cho Thái Tử sắp đăng cơ là hắn!
Bởi vì, loại công ơn tối cao này sẽ áp chế toàn bộ quãng thời gian nhậm chức Thiên Tử của hắn!
Trừ phi hắn có thể làm ra chuyện vĩ đại hơn so với Thiên Tử, đưa Hoa Quốc đến với thành tựu huy hoàng hơn thế!
Nếu không, những ngày tháng sau này của vị Thiên Tử mới như hắn sẽ mãi mãi núp dưới sức ảnh hưởng của Thiên Tử!
Ông Lạc cũng nhíu mày, thở dài nói: “Haizz, tôi không hề mong muốn chuyện này xảy ra. Thật không ngờ Thiên Tử vất vả một đời, ung dung trị quốc, tới khoảnh khắc cuối cùng lại hoàn thành được thành tựu lớn như thế”.
“Thái Tử, chặng đường tương lai của chúng ta sẽ khó khăn lắm đây”.