Chương 789: Bắt anh cúi đầu thì có gì khó chứ?
Nhìn thấy hai tên vệ sĩ bên cạnh thiếu tông chủ Thanh Vân Tông bước về phía Khương Vy Nhan, lúc này toàn bộ đám người bên cạnh cô run rẩy tách ra hai bên.
Không ai dám đứng ra nói gì giúp Khương Vy Nhan.
Đây là thiếu tông chủ Thanh Vân Tông của võ tông Hoa Quốc đấy.
Thanh Vân Tông ở Giang Trung cũng là tông môn lớn nhất nhì.
Hơn nữa, còn là tông môn y dược!
Có rất nhiều doanh nghiệp y dược thèm muốn phương thuốc và thần dược của tông môn đã lâu!
Bao nhiêu doanh nghiệp y dược chen chúc vỡ đầu muốn hợp tác với Thanh Vân Tông, cùng hưởng vinh hoa phú quý.
Nhưng Thanh Vân Tông luôn tự cao tự đại, căn bản rất xem thường những doanh nghiệp y dược bình thường rẻ tiền này.
Có thể nói, bây giờ trên thị trường lưu thông rất nhiều thuốc chữa bệnh, có một bộ phận đều tràn ra từ các tông môn y dược lớn.
Mà Thanh Vân Tông này cũng coi là xem xét thời thế, tự mình lập ra không ít công ty y dược ngoài xã hội nên bọn họ căn bản chẳng thèm hợp tác với doanh nghiệp y dược khác.
Trừ phi là doanh nghiệp y dược mô hình vô cùng lớn, có năng lực vốn và nguồn quan hệ nhất định.
Nhưng cả Giang Trung, hiện nay vẫn không có doanh nghiệp y dược khiến Thanh Vân Tông có thể cúi người nghe theo.
Do đó, dù thiếu tông chủ Lưu của Thanh Vân Tông này làm gì, những nhân vật lớn cũng chỉ có thể tâng bóc, chỉ sợ không cẩn thận sẽ đắc tội với hắn, đó đồng nghĩa với việc đắc tội với Thanh Vân Tông!
Võ tông của Hoa Quốc, mặc dù có quy tắc tương ứng, cũng phải tuân theo pháp luật của thế giới thường, nhưng trên mức độ lớn người của phái võ tông, còn cao hơn người khác một bậc, quyền lợi được hưởng cũng khá đặc thù!
Suy cho cùng, Hoa Quốc vốn là nước thiên về võ lực!
Cho nên, phái võ tông ở biên giới Hoa Quốc chính là sự tồn tại của người trên người!
Điều đáng sợ hơn là ông Long của Thiên Tử Các chính là võ tông lớn hàng đầu từ Hoa Quốc – Võ Thần Tông, được hưởng địa vị cao riêng biệt.
Đây cũng là đẳng cấp siêu nhiên dành cho võ tông ở Hoa Quốc!
Hơn nữa, người đảm nhiệm chức Thiên Tử thứ hai của Hoa Quốc năm đó cũng là thiếu tông chủ của Võ Thần Tông!!!
Cho nên Võ Thần Tông ở Hoa Quốc ngự trị tất cả, nhân vật to lớn cùng tồn tại với Thiên Tử Các!
Thậm chí, ở một mức độ nhất định, Võ Thần Tông có thể chi phối vận mệnh của cả quốc gia!
Lúc này, hai võ sư bên cạnh Lưu Nhân Vân đã bước qua, trên người toát ra khí lạnh và sát khí áp bức người khác!
Võ sư, cường giả thực lực quân vương!
Người ở đây căn bản không phải đối thủ của họ!
Cho nên, bọn họ hoàn toàn có suy nghĩ coi thường, liếc xéo đám người giàu có trước mặt!
Dù sao, người bước ra từ Thanh Vân Tông, cho dù là bảo vệ nhỏ bé, thì cũng là khách ở nhà giàu có và doanh nghiệp ngoài xã hội!!!
Lúc này, ánh mắt của hai tên võ sư kia lạnh lùng liếc nhìn Khương Vy Nhan đang hoảng sợ, một tên giơ tay nắm lấy cánh tay mịn màng của cô, căn bản không cho cô có cơ hội thương lượng!
Khương Vy Nhan lập tức lùi về sau nửa bước.
Cùng lúc này, một tiếng răng rắc vang lên!
Tiêu Chính Văn ở bên cạnh Khương Vy Nhan giơ thẳng tay ra giữ cổ tay của tên đó, bóp gãy rồi lạnh lùng nói: “Ai cho các người lá gan động tay với vợ tôi?”
Rầm!
Giây tiếp theo Tiêu Chính Văn nhấc chân đá bay tên võ sư đó ra ngoài!
Ầm, tên võ sư dáng người vạm vỡ mặc vest đen bay thẳng ra ngoài, đụng vào chiếc xe dừng trên thảm đỏ, khiến một bên của chiếc xe lõm sâu xuống!
Võ sư đó nghiêng đầu, phun ra một ngụm máu tươi, rồi chết ngất!
Trong nháy mắt, xung quanh đều im lặng như tờ!
Tất cả quan khách sang trọng vây quanh ở cổng cũng không ngờ lại có người ra tay ngang ngược với vệ sĩ của thiếu tông chủ của Thanh Vân Tông như thế!!!
Đó là người của Thanh Vân Tông, là một võ sư đấy!!!
“Mày muốn chết hả?”
Lúc này, tên võ sư còn lại nhìn thấy người anh em của mình bị đá chết ngất chỉ bằng một cước liền gầm lên giận dữ, siết chặt nắm đấm, bất ngờ đánh về phía mặt của Tiêu Chính Văn!
Cú đấm này còn mạnh hơn cú đấm của quân vương bình thường, cứng rắn mạnh mẽ, hơn nữa kỹ thuật còn rất chuẩn xác!
Nếu đối đầu với quân vương bình thường, đoán chừng sẽ không địch lại!
Nhưng Tiêu Chính Văn là người thế nào chứ?
Anh là vua Bắc Lương của Hoa Quốc!
Rắc rắc!
Trong ánh mắt ngơ ngác của mọi người, Tiêu Chính Văn thản nhiên nhấc tay lên, nắm thẳng một quyền đánh tới của võ sư kia, sau đó hơi dùng lực, trong ánh mắt kinh ngạc của đối phương, âm thanh rắc rắc vang vọng khắp cửa sảnh lớn!
“A a a! Tay của tôi!”
Võ sư đó kêu gào thảm thiết, cả nắm đấm giống như đồ sứ vỡ vụn, máu chảy không ngừng!
“Cút!”
Tiêu Chính Văn trầm giọng quát, trở tay tát thẳng một bạt tai lên mặt tên đó, khiến hắn xoay vòng tại chỗ đánh rồi bay lên, ầm một tiếng đâm vào tường trụ bên cạnh!
Cột trụ nứt toác trong nháy mắt!!!
Ngay cả đèn treo thủy tinh trên đỉnh đầu cũng lắc lư mạnh, sáng lấp lóe!
Lần này tất cả mọi người đều hoảng hốt, mặt đầy vẻ kinh ngạc!
Quá đáng sợ!
Trong chớp mắt, đã đánh ngã hai tên vệ sĩ võ sư bên cạnh thiếu tông chủ Lưu rồi!
Tên này là ai thế?
Sao lại dám hành động như vậy?
“Tiêu rồi, tiêu rồi! Tên nhóc này là ai vậy? Sao lại dám ra tay nặng với người của thiếu tông chủ Lưu như vậy?”
“Sắp xảy ra chuyện rồi! Thiếu tông chủ Lưu này là kẻ ác có thù tất báo! Đánh người của anh ta, thì đồng nghĩa với việc đánh vào mặt anh ta!”
“Trời ạ! Đắc tội với Thanh Vân Tông… Không dám tưởng tượng!”
Một đám người mang vẻ mặt hoảng sợ, nhao nhao bàn tán.
Lúc này, Lưu Nhân Vân đứng đối diện hai tay đút vào túi quần, trong đôi mắt chợt lóe lên ngọn lửa giận, nhìn hai vệ sĩ ngã dưới đất rồi lại nhướng mày liếc xéo Tiêu Chính Văn, sắc mặt hung ác gầm lên giận dữ: “Mẹ kiếp! Mày dám động tay với người của thiếu tông chủ tao à? Có phải mày không muốn sống nữa không? Mày có biết, thiếu tông chủ tao là ai không hả?”
Lúc này Tiêu Chính Văn chắp tay sau lưng, đứng trước mặt Khương Vy Nhan, lông mày sắc như kiếm lạnh, dửng dưng nhìn Lưu Nhân Vân đang vô cùng giận dữ, nói: “Anh là ai, tôi không có hứng thú để biết! Tôi chỉ biết, vừa nãy anh bất kính với vợ tôi! Bây giờ, tôi muốn anh xin lỗi vợ tôi!”
Nghe câu này, đầu tiên Lưu Nhân Vân sững sờ, sau đó hắn ôm bụng cười, cười rất lố!
“Mày nói cái gì? Mày muốn thiếu tông chủ tao xin lỗi vợ mày hả?”
Lưu Nhân Vân chỉ vào mình với ánh mắt không dám tin, sau đó giận dữ quát: “Mẹ kiếp đầu mày bị úng nước rồi à? Mày cũng không hỏi mọi người ở đây xem, có ai dám mạnh miệng bảo Lưu Nhân Vân tao cúi đầu xin lỗi hay không?”
Người xung quanh nghe vậy toàn bộ đều cúi đầu, vẻ mặt khó coi.
“Người anh em, mau quỳ xuống xin lỗi thiếu tông chủ Lưu đi! Đừng tự tìm đường chết nữa!”
“Đúng đó! Đó là thiếu tông chủ của Thanh Vân Tông, không dây vào nổi đâu!”
“Anh làm như vậy không chỉ hại vợ anh, còn sẽ hại bản thân anh và chúng tôi đấy!”
Mấy người trong số đó không muốn thấy xảy ra chuyện càng thảm hơn, có lòng tốt khuyên can Tiêu Chính Văn.
Cũng có vài người đứng trong đám đông, cười khẩy nói: “Nực cười! Đúng là không biết tự lượng sức mình, châu chấu đá xe, tự tìm đường chết!”
“Còn dám yêu cầu thiếu tông chủ Lưu xin lỗi hả? Trước đây người chọc vào thiếu tông chủ Lưu đều trở thành phân bón trong ruộng thuốc của Thanh Vân Tông rồi kìa…”
“Đáng tiếc, cho người đẹp tên Khương Vy Nhan, đúng là xinh đẹp, sợ là tối nay sắp trở thành đồ chơi của thiếu tông chủ Lưu rồi…”
Đối mặt với lời bàn tán của mọi người, mặt Lưu Nhân Vân đầy vẻ kiêu ngạo, hất cằm hưởng thụ những lời lẽ này!
“Thằng kia! Mày nghe thấy chưa hả? Mau quỳ xuống xin lỗi thiếu tông chủ tao!”
Lưu Nhân Vân cười khẩy, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Khương Vy Nhan phía sau Tiêu Chính Văn.
Thế nhưng lúc này.
Tiêu Chính Văn bước lên một bước, lắc đầu cười nhạt bất lực: “Anh nói không ai dám bắt anh cúi đầu xin lỗi à??? Thế thì tôi miễn cưỡng làm người đầu tiên vậy”.
Vừa dứt lời, tất cả mọi người đều sững sờ, không hiểu ý của Tiêu Chính Văn!
Ngay cả Lưu Nhân Vân cũng cau mày.
Giây tiếp theo, Tiêu Chính Văn bỗng ra tay túm chặt tóc Lưu Nhân Vân, hung hăng đè xuống, sau đó nhấc đầu gối, thúc mạnh vào mặt Lưu Nhân Vân!
“A a a! Mũi của tao… răng của tao…”
Lưu Nhân Vân kêu gào thảm thiết, mũi đã bị gãy, xoang mũi tung tóe máu tươi, bốn cái răng cửa trong miệng cũng vỡ nát trong nháy mắt, miệng be bét máu!!!