Nếu như bọn họ đối diện với người khác thì có thể sẽ thật sự được như ý nguyện.
Chỉ đáng tiếc người mà bọn họ đối diện lại là Tiêu Chính Văn!
Kẻ nhân từ không thể dẫn binh!
Không phải Tiêu Chính Văn không có lòng nhân từ, đối với mỗi một người dân bình thường của Hoa Quốc, Tiêu Chính Văn đều nhân từ như thần phật, thế nhưng đối với những kẻ phản bội ăn cây táo rào cây sung thì Tiêu Chính Văn chỉ có thủ đoạn thâm độc như ma quỷ!
“Nói hay lắm! Có điều khi trước mấy người có một câu nói rất có lý! Muốn chống ngoại xâm thì phải ổn định nội bộ trước đã! Nếu như để cho những kẻ phản bội này sống qua ngày hôm nay thì Tiêu Chính Văn tôi sẽ là tội nhân của toàn nhân loại trên địa cầu!”
“Còn nữa, trận chiến này kết thúc vào thời gian nào, với phương thức nào không phải do mấy người quyết định!”
“Giết cho tôi!”
Chữ “giết” của Tiêu Chính Văn vừa mới thốt ra, tất cả âm binh trong âm phủ đột nhiên dậy sóng, hô giết ầm trời!
Đứng mũi chịu sào là đại quân triệu người của Chư Thiên Thần Giới, dưới sự xung kích dữ dội, đại quân hàng triệu người gần như tan tác!
Những kỵ sĩ không đầu tới từ âm phủ và chiến tướng đầu lâu, ai ai cũng không sợ chết, hoàn toàn khinh thường mọi đòn công kích của đối phương, dùng phương thức mạng đổi mạng để xông tới!
Mặc dù ai trong số đại quân hàng triệu người này của Chư Thiên Thần Giới cũng đều là cao thủ Thiên Cảnh, thế nhưng thực lực của đối phương cũng không hề yếu ớt, hơn nữa bọn họ đã có lúc nào được chứng kiến cách đánh không cần mạng như vậy đâu?
Ngay lập tức đều bị âm binh phía đối diện đánh ngu người!
“Soạt!”
Một chiến binh đầu lâu vừa bị đánh cho thành một đống xương vụn lại sống lại từ trên mặt đất, giơ kiếm xương trong tay lên lao tới chém giết!
Nhìn thấy cảnh tượng khiến cho người ta tuyệt vọng này, ngay tới phòng tuyến tâm lý cuối cùng của đám cao thủ của Chư Thiên Thần Giới cũng sụp đổ!
Thứ mà bọn họ đối diện không phải là mấy cái xác đầu lâu gần đất xa trời mà là sự biến thái có thể hồi sinh vô hạn!
Chưa nói bọn họ không có ưu thế về số người, cho dù bọn họ chiếm trọn hết ưu thế thì cũng có tác dụng gì đâu?
“Mã Vương Gia! Ông và tôi xưa nay không thù không oán gì với nhau? Tại sao ông phải ra tay hiểm độc với nhà họ Khổng chúng tôi như vậy? Tại sao ông lại bán mạng cho Tiêu Chính Văn! Ông…ông…”
Tử Hoàn thấy mỗi lần ông ta đối kháng với Mã Vương Gia thì dư âm đều đổ ập về phía khu nhà nhà họ Khổng, mỗi lần đều có vô số con cháu nhà họ Khổng chết thảm bên dưới dư âm, sự phẫn nộ của ông ta đã hoàn toàn bùng lên từ tận sâu trong đáy lòng!
“Không cần bất cứ lý do nào, dựa vào việc nhà họ Khổng mấy người ăn cây táo rào cây sung đã đáng để tiêu diệt cả gia tộc rồi!”, Mã Vương Gia nói rồi lại giơ tay lên chỉ, vô số ngôi sao băng lao thẳng về phía nhà họ Khổng!
“Hử?”
Bên trên bảo toạ, Tiêu Chính Văn vẫn luôn lạnh lùng quan sát trận chiến không khỏi nhíu mày lẩm bẩm: “Lẽ nào bên trong còn có ẩn tình gì nữa sao?”
Mã Vương Gia rất quyết đoán, ra tay với Tử Hoàn, ông ta mang đến cho Tiêu Chính Văn cảm giác rằng ông ta đang giết người diệt khẩu.
Nhà họ Khổng đã bí mật cấu kết với Mã Vương Gia, để âm phủ tấn công vùng ngoài lãnh thổ nhỉ?
Mã Vương Gia lúc này hoàn toàn không quan tâm đến sinh linh phía dưới, gần như quét sạch nhà họ Khổng, trà trẻ gái trai, đều không bỏ qua.