Chương 758: Xích Diệm Vương hành động
Bên này, Long Nhất cũng nhanh chóng liên lạc với cơ quan tình báo của chiến khu Bắc Lương và ra lệnh: “Điều tra Xích Diệm Vương, quân đoàn Xích Diệm và phiên hiệu Long Viêm ngay! Mọi thông tin đều báo cáo trực tiếp cho tôi!”
Cúp điện thoại, Long Nhất vội gọi điện cho Long Các, nói: “Tôi là Long Nhất ở Bắc Lương, yêu cầu kết nối với các lão ngay lập tức”.
Ngay sau đó, điện thoại được kết nối, Tiêu Chính Văn cầm điện thoại lên, lạnh nhạt nói: “Ông Tần, tôi muốn bắt đầu điều tra Xích Diệm Vương”.
“Xích Diệm Vương? Sao đột nhiên cậu lại muốn điều tra hắn? Chẳng phải hắn chết rồi sao?”
Lúc này Tần Hán Quốc đang ngồi trong phòng họp của Long Các, ông ấy hơi sững sờ, lộ vẻ hoài nghi.
Tiêu Chính Văn nói: “Không rõ lắm! Tôi có cảm giác vô cùng mạnh là Xích Diệm Vương vẫn chưa chết! Bởi vì Vy Nhan vừa nói với tôi rằng, người đã đánh cô ấy bất tỉnh trong vụ cháy từng nói chuyện điện thoại nhắc đến bốn chữ phiên hiệu Long Viêm!”
“Phiên hiệu Long Viêm? Cậu chắc chắn chứ?”
Nghe thấy bốn chữ này, Tần Hán Quốc cũng sững người, kinh ngạc đến mức đứng bật dậy, tỏ vẻ nghiêm trọng: “Được! Tiêu Chính Văn, trước hết cậu đừng nôn nóng, tôi sẽ lập tức điều động nhân viên tình báo của Long Các đi điều tra kỹ lưỡng về Xích Diệm Vương!”
Dứt lời, ông ấy cúp điện thoại, Tần Hán Quốc nhìn ba các lão khác, nói một cách nặng nề: “Này ba ông, xảy ra chuyện rồi!”
“Chuyện gì thế, sao hốt hoảng như vậy?”, lúc này, Bành Chấn Quốc hỏi.
Tần Hán Quốc nhìn mấy người, nói: “Vừa nãy Tiêu Chính Văn gọi điện cho tôi bảo người đánh Khương Vy Nhan ngất xỉu trong vụ cháy từng gọi cho một số điện thoại, nhắc đến bốn chữ phiên hiệu Long Viêm!” Ầm! Câu này tựa như sấm bên tai ba người họ!
“Phiên hiệu Long Viêm?”
Bành Chấn Quốc cũng kinh ngạc đứng phắt dậy như Tần Hán Quốc, khuôn mặt ông ấy hết sức nghiêm trọng và khó coi.
“Việc này, không thể nào! Chính mắt chúng ta thấy Xích Diệm Vương đã chết trong tay Tiêu Chính Văn mà! Lúc đó, ông Long cũng ở đấy!”
Bành Chấn Quốc vừa nói, ánh mắt tỏ vẻ ngờ vực.
Bọn họ biết rõ phiên hiệu Long Viêm có nghĩa là gì!
Đó là quân đoàn tử sĩ bên cạnh Xích Diệm Vương!
Có thể nói Xích Diệm Vương năm đó thành danh nhanh như vậy là nhờ có quân đoàn tử sĩ này!
Mà quân đoàn tử sĩ này vô cùng trung thành bảo vệ chủ nhân!
Chỉ cần Xích Diệm Vương còn sống thì Long Viêm sẽ không diệt vong!
Do đó, sự xuất hiện của quân đoàn tử sĩ Long Viêm đại diện cho một kết quả rất đáng sợ, đó là Xích Diệm Vương vẫn còn sống!
Cho nên mấy người các lão mới kinh ngạc như vậy!
Giang Vạn Long cũng tỏ vẻ nghiêm trọng, sau khi trầm tư suy nghĩ trong chốc lát mới lên tiếng: “Lập tức điều tra Xích Diệm Vương ngay! Ngoài ra yêu cầu Thiên Tử mở quan tài của Xích Diệm Vương ra!”
Ngay sau đó, Thiên Tử cũng biết chuyện này.
Ông ấy lập tức ra lệnh: “Điều tra Xích Diệm Vương! Mở quan tài kiểm tra thi thể!”
Nửa tiếng sau, trong nghĩa trang của Xích Diệm Vương, ngôi mộ bị xới tung và quan tài được khiêng lên. Ngay lúc mở quan tài ra thì bốn vị các lão bước tới với vẻ mặt đầy kinh ngạ!
cQuan tài trống rỗng!
Lúc trước, rõ ràng chính mắt họ nhìn thấy cảnh tượng chôn cất Xích Diệm Vương mà!
Xảy ra chuyện lớn rồi!
Đôi mắt bốn vị các lão đều lộ ra vẻ nghiêm trọng!
Trên một ngọn núi cách chỗ bọn họ chừng ba kilomet, một người đàn ông vạm vỡ mặc đồ đen, đeo mặt nạ, chống cây súng bắn tỉa, ngắm chuẩn thông qua thấu kính và nhìn thấy rõ từng cảnh vật trong nghĩa trang.
Sau đó, hắn nói với tai nghe: “Báo cáo, bốn lão trong Long Các đã mở quan tài ra rồi, có lẽ bọn họ đã biết Vương vẫn chưa chết”.
Một giọng nói lạnh lùng trong tai nghe truyền tới: “Tôi biết rồi, quan sát tiếp đi”.
Cùng lúc đó, trong sơn trang ở lưng chừng núi Thất Long.
Một bóng người mặc đồ đen vội vã tiến vào căn phòng dưới lòng đất, quỳ một chân xuống và chắp tay nói: “Thưa Vương! Long Các đã mở quan tài rồi, chuyện ông giả chết đã bị bại lộ”.
Xích Diệm Vương với dáng vẻ già nua lưng còng xuống thấp, xuyên qua rèm che, ông ta ho vài tiếng, nói với vẻ khổ sở: “Tôi biết rồi, lui xuống đi”.
“Vâng!”
Người mặc đồ đen đó nhanh chóng rời khỏi căn phòng dưới lòng đất.
Mà lúc này, một bóng dáng thẳng tắp đang đứng cạnh bên xoay người lại, nhìn Xích Diệm Vương đang đứng dậy cởi áo, hỏi: “Vương, tiếp theo chúng ta làm gì đây? Long Các đã biết tin tức ông giả chết, chắc chắn bây giờ Thiên Tử và Tiêu Chính Văn cũng đã biết rồi”.
Xích Diệm Vương đang choàng một chiếc áo khoác rộng màu trắng và ngồi trên ghế sofa dưới sự nâng đỡ của cô thiếu nữ trẻ tuổi xinh đẹp.
Ông ta cầm ly rượu trên bàn lên, uống hết một ly rồi nhếch miệng, nói: “Sớm muộn cũng sẽ biết, chỉ là hơi sớm hơn những gì tôi đã tính thôi”.
“Hàn Hình, tiếp theo là lúc cậu ra tay rồi. Phái một đội tử sĩ Long Viêm tinh nhuệ, phải bắt cho bằng được người phụ nữ của Tiêu Chính Văn, đây mới là lá bài để chúng ta chống lại Tiêu Chính Văn! Ngoài ra, liên lạc với bốn gia tộc, nói rằng Xích Diêm Vương muốn hợp tác với bọn họ”.
“Vâng, tôi sẽ đi sắp xếp ngay”, Hàn Hình cúi người rồi quay người rời đi.
Xích Diệm Vương ngồi trên sofa, trong đôi mắt hỗn loạn loé lên tia sáng.
“Trên bàn cờ, mọi người đều là con tốt thí. Thiên Tử, Tiêu Chính Văn, ván cờ này bản vương sẽ đánh với mấy người”.
… Cùng lúc đó, Tiêu Chính Văn đã nhận được báo cáo bí mật khẩn cấp từ Long Cá!
c“Thưa chủ soái, bên Long Các gửi tới tin tức, quan tài của Xích Diệm Văn chỉ là quan tài trống rỗng! Có lẽ Xích Diệm Vương vẫn chưa chết!”
Khuôn mặt Long Nhất đầy vẻ nghiêm trọng, nói.
Tiêu Chính Văn chắp tay đứng ngay cửa lớn của bệnh viện, ngước đầu nhìn bầu trời trong xanh, trong mắt bừng bừng sát khí, nói: “Tên Xích Diệm Vương này được lắm! Vậy mà ông ta vẫn chưa chết, vậy bản soái sẽ lại giết ông ta lần nữa!”
“Long Nhất, mau chóng triệu tập mọi người, bảo vệ xung quanh bệnh viện! Có lẽ lúc này tên cáo già Xích Diệm Vương đã biết chúng ta biết chuyện ông ta chưa chết. Vậy tiếp theo, chắc chắn ông ta sẽ ra tay với người bên cạnh tôi!”
Tiêu Chính Văn nhanh chóng phân tích.
“Vâng! Tôi sẽ đi sắp xếp ngay!”
Long Nhất đáp lại rồi vội vàng tập trung ba nghìn binh lính với vũ trang đầy đủ từ trụ sở chính của Sở chỉ huy quân đội, bảo vệ an ninh cho cả bệnh viện. Trong phòng bệnh, Khương Vy Nhan nhìn động tĩnh bên ngoài, vô cùng kinh ngạc hỏi: “Chồng ơi, xảy ra chuyện gì vậy? Sao đột nhiên lại có nhiều binh lính tới thế?” Tiêu Chính Văn cười nói: “Không sao cả, diễn tập quân khu thôi, em nghỉ ngơi cho tốt đi”. “Ồ”. Khương Vy Nhan gật đầu, cũng không hỏi tiếp nữa.
Màn đêm buông xuống. Nửa đêm. Cả bệnh viện yên tĩnh đến đáng sợ!
Xung quanh bệnh viện đều được binh lính canh gác nghiêm ngặt.
Có thể nói là dường như không có con kiến nào chui lọt vào bệnh viện, bất kỳ người nào cũng không thể tuỳ tiện bước vào.
Nhưng dù như vậy vẫn có bốn bóng người im hơi lặng tiếng lẻn vào bệnh viện! “Lộp cộp!” Tiếng bước chân vang lên trong hành lang yên tĩnh.
Tuy nhiên lại rất nhẹ, người bình thường khó mà nghe thấy.
Nhưng lúc này Tiêu Chính Văn đang nhắm mắt ngồi trên sofa trong phòng bệnh của Khương Vy Nhan, anh cảm nhận rõ mọi tiếng động trong bệnh viện.
Bao gồm cả thực lực của mấy người đang cúi người chạy nhanh về phía phòng bệnh ở bên ngoài hành lang, anh đều có thẻ cảm nhận rõ mồn một!
“Ba quân vương, một chiến thần”
“Xích Diệm Vương, ông hơi xem thường tôi rồi đấy!”
Tiên Chính Văn cười khẩy, bống mở mắt, ánh sáng chói lóa chợt lóe lên trong mắt anh.