"Ngay cả Điền Văn cậu cũng đã nói vậy thì chúng tôi cũng không thể nói gì được nữa, có điều, bản thân Điền Văn cậu cũng tới từ giới thế tục, vì sao cứ phải nhằm vào điện Thần Long chúng tôi như vậy? Vốn là cùng giống nòi, môi hở răng lạnh mà?"
Tần Lương Ngọc lạnh lùng mở miệng hỏi.
"Điện Thần Long các người hay Hoa Quốc thế tục vốn nên tôn phụng tôi là đại thánh nho học, càng nên cung phụng Khổng Thánh, nhưng các người thì hay rồi, diệt nhà họ Khổng còn dỡ cả Khổng Miếu, đây là uống nước quên nguồn!"
"Nếu các người có thể thuyết phục Hoa Quốc, xây dựng lại Khổng Miếu, đồng thời cung phụng nho học làm quốc giáo, cho chúng tôi có thể hưởng thụ được tài nguyên trong thế tục, vậy cậu chủ đây có thể cân nhắc cho các người một đường sống!"
Điền Văn cũng nói thẳng ra suy nghĩ trong lòng mình!
"Ồ? Nói cách khác, nếu chúng tôi không muốn cùng một hạng với nhà họ Khổng, không muốn tuân thủ nho thuật nữa thì các người định tiêu diệt giới thế tục Hoa Quốc luôn sao?"
Nhắc tới thế tục Hoa Quốc, sắc mặt Long Nguyệt đột nhiên lạnh lùng đi, trong mắt lóe lên từng ánh sáng lạnh lẽo, nhìn về phía Điền Văn.
"Hai ngàn năm qua, người thế tục không thờ phụng Nho giáo, hôm nay, còn dám bêu xấu con em nho gia bán nước cầu vinh, bất kể tôi hay nhà họ Khổng sẽ không tha cho các người!"
"Không thể sử dụng thì phải loại trừ!", Điền Văn lạnh lùng mở miệng nói.
"Nho gia bán nước đã là sự thật không thể phủ định, vì sao Đại Minh diệt vong? Sao Thiên Tử Đại Tống bị giao cho người Kim? Người khác không biết chuyện đằng sau, nhưng hẳn Điền Văn biết rõ hơn ai hết nhỉ? Dù Điền Văn không biết chuyện, vậy Khổng Tề Thiên thì sao? Ông ta là kẻ sai khiến đằng sau mà!"
Tần Lương Ngọc lạnh lùng nhìn về phía Điền Văn, không chút khách khí châm biếm lại.
"Tần Lương Ngọc, dù Tiêu Chính Văn còn sống cũng không dám nói chuyện với chúng tôi bằng giọng điệu này!"
Khuôn mặt Điền Văn méo mó trong nháy mắt, sát khí tuôn ra từ cơ thể!
Nhưng đám người Tần Lương Ngọc hay Từ Huy Tổ đều không sợ hãi chút nào!
Dẫu sao đây cũng là sự thật, nếu không có Trương Cư Chính cải cách thuế má, thu thuế chỉ lấy bạc trắng, dân cư Đại Minh cũng sẽ không rơi vào tình cảnh khốn đốn khắp nơi!
Từ một góc độ khác mà nói, chính vì hành động mưu lợi cho đảng Đông Lâm của Trương Cư Chính cuối cùng làm Đại Minh hoàn toàn bị diệt vong!
Hơn nữa, có người thậm chí còn thống kê, từ thời Hán tới nay, số thư xin đầu hàng mà nho sinh viết không dưới ngàn bức, bắt tay với người ngoài cũng là do nho sinh đứng đầu!
"Nếu như cậu Tiêu ở đây thì Điền Văn cậu dám bày mưu tính kế với điện Thần Long như vậy sao?", Tần Lương Ngọc cười nhạt, châm chọc lần nữa.
"Rất tiếc, Tiêu Chính Văn đã chết!"
Những lời này của Điền Văn gần như là hét lên, cuối cùng ánh mắt hắn lạnh như băng, nhìn lướt qua mặt mọi người, sau đó phất tay áo rời đi!
Điền Khải cũng tức giận hừ một tiếng, bước theo Điền Văn.
Mãi đến khi hai người đi xa, Trần Huy Tổ mới lắc đầu nói: "Thậm chí phong thái cậu chủ mà hai người họ cũng đánh mất, có thể thấy, những gì cậu Tiêu đã làm với họ trước đó, khiến họ bị đả kích rất lớn!"