Vừa dứt lời, một ánh hào quang đột nhiên loé lên từ phía chân trời!
Nhìn thấy ánh hào quang này, ngay cả Long Cổ cũng khẽ nhíu mày.
Đó là ánh hào quang phát ra từ Âm Sát Cổ Kính, mà ánh hào quang này vừa mới xuất hiện, cả thành Thiên Khu đều bị bao trùm vào bên trong!
Một luồng khí tức mạnh mẽ như biển sao bao trùm, thậm chí cả thành Thiên Khu đều đang lung lay sắp sụp đổ!
Âm Sát Cổ Kính là một trong số tám bảo vật của nhà họ Khổng, dù là Tử Cống, chưa tới đường cùng thì cũng không thể tuỳ tiện sử dụng, xem ra tình hình bên phía thành Minh Nguyệt đã cực kỳ không khả quan!
Mà ánh hào quang này rất nhanh đã quy tụ thành một điểm, chiếu thẳng về phía Tiêu Chính Văn!
Tiêu Chính Văn thậm chí còn chẳng buồn liếc nhìn ánh hào quang đó lấy một lần, vẫn đang nhàn nhã uống trà.
Lúc này, một luồng khí tức cường đại khác cũng dâng lên theo!
“Cút!”
Một chữ “cút” giống như thiên lôi, khiến cho ánh hào quang kia chấn động tới nát vụn!
Ngay sau đó, chỉ thấy một người đàn ông cường tráng mặc giáp bạc, tay cầm giáo dài đạp trời tiến đến!
Dù đồng thời đối diện với hai người Hachiki và Tử Cống, người đàn ông mặc giáp bạc vẫn không hề lộ ra chút lo sợ nào, ngược lại bá khí ngút trời còn cản lại khí tức của Tử Cống và Hachiki!
Vào khoảnh khắc người này xuất hiện, dù là Điền Văn hay là Khổng Tề Thiên thì gần như sắc mặt đều đồng thời biến đổi!
Bàng Uyên!
“Bàng Uyên!”
Tử Cống nhìn về phía người đàn ông mặc giáp bạc, cực kỳ không cam tâm gầm lên một tiếng, thế nhưng Bàng Uyên chỉ vung thanh giáo dài trong tay lên, một luồng sáng sắc lạnh đã chiếu rọi khắp bốn phương!
Dù là Hachiki hay là Tử Cống thì căn bản đều chẳng thể sánh ngang được với Bàng Uyên!
Vốn dĩ chuyến đi này của bọn họ là nhắm vào Tiêu Chính Văn, thế nhưng sự xuất hiện của Bàng Uyên lại làm đảo lộn hết tất cả kế hoạch của bọn họ!
Bọn họ đã nghe nói về quan hệ giữa tứ kiệt Chiến Quốc và Tiêu Chính Văn từ lâu, bây giờ muốn giết Tiêu Chính Văn ở trước mặt Bàng Uyên đã là chuyện không có khả năng!
Sau khi hai người do dự mất một lúc thì cũng đành lùi ra phía sau.
“Xem ra ông Tử Cống mà mấy người chờ đợi chỉ có thể khiến cho mấy người thất vọng mà thôi!”, Tiêu Chính Văn nhìn về phía Điền Văn, mà Điền Văn thì lại đang siết chặt tay thành nắm đấm.
Hắn đã phẫn nộ tới cực điểm!
“Mặc dù Bàng Uyên không phải một trong số tứ kiệt Chiến Quốc có thực lực đỉnh cao, thế nhưng hạng như Tử Cống thì còn lâu mới xứng làm đối thủ của ông ta!”, Long Cổ nhìn về phía Bàng Uyên bằng ánh mắt hết sức sùng kính!