Hắn vừa mới thốt ra mấy lời này, sắc mặt của Tiêu Chính Văn đã trở nên lạnh tanh.
“Ồ? Bảo tôi tự chặt đứt hai tay ư? Còn bảo tôi quỳ xuống xin lỗi? Nếu như tôi cứ nói không thì sao?”, Tiêu Chính Văn nhìn Phương Tử Anh, nói.
Vừa nói dứt lời, một ông lão râu tóc bạc phơ liền bước ra từ bên trong đám người, lạnh lùng nói: “Chàng trai, tôi khuyên cậu tốt nhất vẫn nên làm theo cách mà cậu ấy nói, nếu không thì cậu không gánh nổi hậu quả đâu!”
Đám người đưa mắt nhìn ra, chỉ thấy trong đôi mắt của ông lão tóc trắng đó loé lên mấy tia sáng, áp lực mạnh mẽ càng thêm khủng bố.
Gần như tất cả mọi người đều nhìn về phía ông lão và chắp tay vái lạy!
“Ông cụ Phương vạn an!”
Mọi người đồng thanh nói.
Chỉ riêng thế trận này đã không khó để nhìn ra địa vị của ông lão ở thành Đại Phong tuyệt đối không tầm thường!
“Chào ông ba ạ!”, Phương Tử Anh cũng khom lưng vái lạy vào khoảnh khắc ông lão bước ra khỏi đám người!
Người này chính là Tam trưởng lão, Phương Vọng Hải!
Từ hơn một trăm năm trước, Phương Vọng Hải đã cực kỳ ít khi can dự tới chuyện thế sự, thế nhưng uy danh của ông ta đã trở nên lẫy lừng trong thành Đại Phong!
Tần Lương Ngọc cực kỳ hiểu người này, không chỉ có tâm địa sâu cay mà năng lực xem xét tình thế cũng cao hơn rất nhiều so với những người khác trong nhà họ Phương!
Chỉ vì chuyện nhỏ là đánh một kẻ tuỳ tùng của nhà họ Phương thì tuyệt đối không thể khiến cho ông cụ này phải đích thân ra mặt!
Nguyên nhân chỉ có một, chính là Tiêu Chính Văn nhất định đã đắc tội với một thế lực lớn nào đó, mà Phương Vọng Hải ra mặt đương nhiên là để nịnh nọt thế lực lớn kia!
Có thể bắt nhà họ Phương phải nịnh nọt, ngoại trừ nhà họ Khổng ra thì còn có ai được nữa?
“Chàng trai, chặt đứt tay vẫn tốt hơn là mất mạng, trò chơi này, cậu nên tự biết tính toán!”, Phương Vọng Hải lạnh lùng nhìn về phía Tiêu Chính Văn.
“Xem ra cậu đắc tội không chỉ với mỗi nhà họ Phương, nhà họ Khổng cuối cùng vẫn tìm đến cậu rồi!”, Tần Lương Ngọc quay đầu nhìn về phía Tiêu Chính Văn, nói.
Ở một diễn biến khác trên núi Thái Thương, người nhà họ Khổng và nhà họ Tư Mã vẫn đang đối đầu với người của điện Thần Long!
Sau khi Tiêu Chính Văn bước ra khỏi bí cảnh của núi Thái Thương thì tìm tới thành Đại Phong để đòi lại ba nghìn cây hoa Tử Tiêu từ Ngọc Khuyết Cung luôn, vậy nên mấy người Viên Thiên Canh từ đầu tới cuối vẫn chưa thấy Tiêu Chính Văn đi ra ngoài.
Thấy việc bị hai người Viên Thiên Canh và Trần Huy Tổ trói chân tại núi Thái Thương cũng không phải là cách, bên phía nhà họ Khổng mới âm thầm cử người đi nghe ngóng thông tin của Tiêu Chính Văn khắp bốn phương!