Lúc đầu, khi đại trưởng lão tìm đến nhà họ Quý, cụ ta còn cho rằng thế hệ trẻ ở Hoa Quốc đã không còn ai nữa, nên chỉ có thể dựa vào nhà họ Quý.
Nhưng không ai ngờ rằng Hoa Quốc chưa bao giờ cần đến nhà họ Quý cả.
Tiêu Chính Văn luôn sống ẩn dật, âm thầm quan sát mọi hành động của năm đại danh sơn và võ tông.
Tính cách này không hề phù hợp với độ tuổi của Tiêu Chính Văn.
Phải kiên nhẫn rất nhiều mới có nhẫn nhịn trong năm năm.
Từ sự kiên nhẫn này có thể thấy Tiêu Chính Văn đứng đáng là người đứng đầu trong thế hệ trẻ.
“Ngay cả ở vùng ngoài lãnh thổ, dáng vẻ của vua Bắc Lương cũng đủ để lãnh đạo một phương!”
Ông cụ Quý lạc giọng nói.
Tần Vũ và Đại trưởng lão nhìn nhau cười.
Cho dù nhà họ Quý đánh giá về Tiêu Chính Văn thế nào thì chỉ cần Tiêu Chính Văn bình an vô sự trong trận chiến này đã là phúc của giới chính trị rồi.
Trong sân nhà họ Trương ở Thiên Sơn, Trương Lăng Phong vô cùng hoảng sợ. Kiếm Tiên Thiên Sơn - Âu Dương Nghi đáng sợ đến thế nào chứ?
Trương Lăng Phong đã từng có vinh dự được gặp người này.
Ở trước mặt cụ ta, Trương Lăng Phong còn không dám ngẩng đầu.
Nhà họ Trương ở Thiên Sơn hiếm khi đối xử lịch sự với ai như vậy, nhưng ở trước mặt Âu Dương Nghi, nhà họ Trương cũng không dám gây chuyện.
Một người mạnh mẽ như vậy đã chết dưới tay Tiêu Chính Văn thật sao?
Cũng may lúc đó nhà họ Trương không đứng về phía đối lập với Tiêu Chính Văn, nếu không lúc này nhà họ Trương sẽ gặp nguy hiểm.
Lúc này, năm đại danh sơn vội vàng tập hợp, tổ chức cuộc họp khẩn cấp.
Bởi vì ý của Tiêu Chính Văn đã rất rõ ràng, đó là khiến người của năm đại danh sơn và võ tông phải tuân thủ pháp luật.
Ở đây vẫn còn một ẩn ý chưa được nói rõ đó là đến Long Kinh nhận tội.
Mấy năm nay, có bàn tay của đệ tử môn phái nào mà chưa từng dính máu?
Có đệ tử của danh sơn nào mà chưa từng có tội?
Cũng không thể tống tất cả người của năm đại danh sơn vào tù được, vậy thì uy tín ở đâu?
Mặt mũi ở đâu?
Lúc này, trên đỉnh núi Hoa Sơn có một người đàn ông trẻ mặc áo bào đỏ đang ngồi ngay ngắn.
Gã là Nhạc Dương!
Người của nhà họ Nhạc thời Nam Tống, cũng là chắt đời thứ mười sáu của Nhạc Võ Mục.
Nhìn mấy trăm người xung quanh làm loạn, sắc mặt của Nhạc Dương vô cùng lạnh lùng.