Vừa dứt lời khí tức quanh người Tần Lương Ngọc bỗng thay đổi, khí tức không thua gì cường giả Thiên Cảnh dâng lên từ dưới chân Tần Lương Ngọc đẩy uy lực của Khổng Hồng Triết về lại.
“Hả?”
Khổng Hồng Triết sửng sốt, hắn là cao thủ Thiên Cảnh cấp hai, còn Tần Lương Ngọc mới chỉ là Đại Đế đỉnh cao, còn một khoảng cách nữa mới đến Thiên Cảnh.
Nhưng lúc nãy khí tức trên người Tần Lương Ngọc lại không thua gì cường giả Thiên Cảnh, điều này quá khó tin.
Đám người Khổng Cấp ở trên bục cao đều dời tầm mắt về phía Tần Lương Ngọc.
“Đạo cảnh của người này cao hơn cảnh giới, đúng là nhân tài hiếm thấy”.
“Tiếc là bà ta đã nhận sai chủ, hạt giống tốt như vậy mà lại chạy theo Tiêu Chính Văn, tiếc quá”.
Vừa dứt lời Khổng Cập đập lên bàn, sau đó khí tức Ngụy Tiên đỉnh cao ập đến.
Dù đạo cảnh của Tần Lương Ngọc có cao đi chăng nữa cũng không thể chặn được uy lực mạnh mẽ của cảnh giới Ngụy Tiên đỉnh cao.
“Tên khốn này!”
Thấy Tần Lương Ngọc đã không còn sức đánh trả, Lý Bạch tức giận mắng.
Nhưng dù mấy người Lý Bạch có tức giận thế nào cũng không thể làm gì được trước mặt thực lực tuyệt đối.
Không đến một phút sau, trán Tần Lương Ngọc đã ướt đẫm mồ hôi, lúc bà ta sắp không trụ được nữa thì bỗng có một bàn tay khẽ đè lên vai bà ta.
Một luồng khí tức không thua kém Ngụy Tiên đỉnh cao lao đến.
Tần Lương Ngọc cảm nhận được khí tức vô cùng quen thuộc, lúc này mới thở phào, thu lại khí tức.
Chỉ cần có người này ở đây, cả vùng ngoài lãnh thổ không ai có thể làm bà ta bị thương, càng không ai dám đe dọa điện Thần Long.
“Tiêu Chính Văn!”
“Tiêu Chính Văn?”
Trên quảng trường đều vang lên tiếng kinh ngạc, mọi người đều không dám tin nhìn bóng người khiến họ vừa kính nể vừa sợ đó.
Không chỉ họ ngây người, mà các phái võ tông bên Hoa Quốc ở thế tục cũng đều lắc đầu thở dài.
Sự xuất hiện của Tiêu Chính Văn có nghĩa là mọi chuyện có thể lại thay đổi, e là người vùng ngoài lãnh thổ sẽ không thuận lợi quay về.
Còn những người bình thường trong thế tục đồng thanh vui vẻ reo lên như đất rung núi chuyển.
Cuối cùng người đàn ông vẫn luôn bảo vệ Hoa Quốc đã xuất hiện rồi.
Lúc này các thế lực phản bội Tiêu Chính Văn ở ngoài lãnh thổ đều cảm thấy bất an.
Mặc dù họ cũng biết được có thể Tiêu Chính Văn không bị âm phủ giết giống tin đồn đã nói,nhưng khi Tiêu Chính Văn xuất hiện trước mặt họ mà không hề hấn gì, rất nhiều người vẫn rùng mình.
Trong đám người có không ít những người phụ nữ ở tông môn gia tộc cũng đều nhìn sang Tiêu Chính Văn.
Người đàn ông này không chỉ tuổi trẻ tài cao, hơn nữa trước giờ đều là nhân vật đỉnh cao ở vùng ngoài lãnh thổ, dù đến hôm nay vẫn là tiêu điểm của mọi người.
Nếu có thể gả cho người đàn ông như vậy, đời này của cô ta cũng không vô ích.
Ngay cả đám người Khổng Cập ở trên bục cao cũng đều cảm thấy sợ hãi và bất an sau khi nhìn thấy Tiêu Chính Văn.
“Tiếp tục đi!”
Tiêu Chính Văn lạnh nhạt nhìn đám người Khổng Cập, không để người khác phản ứng kịp, Tiêu Chính Văn chắp một tay sau lưng đi về phía bục cao.
“Anh Tiêu, xin dừng bước! Nơi đó là đồ đệ của thánh nhân…”
“Câm miệng!”
Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Khổng Hồng Triết nhưng không hề dừng bước.