Chương 366: Đuổi hết ra ngoài
Lúc này, sân bay Tu Hà đông nghẹt người!
Một nửa những nhân vật nổi tiếng ở Tu Hà, thiên kim tiểu thư các gia đình giàu có, những người thành đạt thuộc đủ mọi lĩnh vực, giờ phút này đều đang tập trung tại phòng chờ, ngẩng đầu trông ngóng, nhìn vào lối ra.
Tại đây, còn có không ít bảng đèn led, viết dòng chữ thật to đại sư Bàng, nhà thiết kế áo cưới, v.v…
Ai không biết còn tưởng là fan cuồng đi đón ngôi sao nổi tiếng nào đó ở sân bay.
Lúc này, Tiêu Chính Văn và Long Nhất đã đến phòng chờ VIP tại sân bay.
Hai người Hàn Lợi Dân và Lý Trường Thắng cũng đến ngay sau đó.
Đi theo sau là hơn một trăm binh lính từ Sở chỉ huy quân đội Tu Hà, tạo thành vòng giới nghiêm quanh sân bay!
Nhìn thấy những binh lính mặc quân phục xanh thẫm, trang bị súng thật đạn thật, động tác chỉnh tề, thống nhất xông vào sân bay, tất cả những người nổi tiếng ở phòng chờ đều hít sâu vài hơi!
“Ôi! Đúng là đại sư Bàng có khác, ông ấy vừa đến mà cả Sở chỉ huy quân đội Tu Hà cũng phải ra quân!”
“Đúng vậy! Chẳng nhẽ đại sư Bàng lần này đến Tu Hà, là vì thiếu tá Hàn?”
“Con gái của thiếu tá Hàn sắp cưới à? Nhưng chưa nghe thấy tin gì…”
Một đám người bàn tán sôi nổi, tất cả đều bị sự nghiêm trang của nhóm binh lính làm cho kinh ngạc!
Cùng lúc đó, Khương Mỹ Nghiên và Ngô Khoan Nghiệp cũng vội vàng chạy đến sân bay, vừa tới đã thấy một đám đông đang đợi đón người!
Toàn là các thiếu gia tiểu thư, một số gia chủ gia đình giàu có và nhân vật có tiếng như chủ tịch của mấy công ty lớn!
Về cơ bản đều là những người nhấc tay giậm chân có có thể khiến dư luận Tu Hà dậy sóng!
Thấy nhiều người như vậy, Khương Mỹ Nghiên không khỏi vui mừng, nói: “Chồng à, nhiều người quá, xem ra đại sư Bàng quả đúng là có danh tiếng lâu năm! Nếu ông ấy có thể đích thân thiết kế váy cưới cho em, lễ cưới của hai chúng ta nhất định sẽ trở thành hôn lễ được chú ý nhất Tu Hà, tới lúc đó, chúng ta sẽ là ngôi sao tỏa sáng trong mắt tất cả mọi người!”
Trong đầu Khương Mỹ Nghiên bắt đầu tưởng tượng ra cảnh mình đứng dưới ánh đèn sân khấu, trước mặt một nửa những người có danh tiếng ở Tu Hà, mặc chiếc váy cưới tuyệt tác thế giới do đại sư Bàng Ngọc Thành thiết kế, làm chấn động cả Tu Hà, nổi tiếng khắp Hoa Quốc, thậm chí còn xuất hiện trên bìa các tạp chí thời trang thịnh hành!
Đó hẳn là một quang cảnh chưa từng có!
Ngô Khoan Nghiệp cũng rất kích động, thấy trước mặt có nhiều người có tiếng tăm như vậy, nếu có thể khiến đại sư Bàng thiết kế váy cưới cho vợ mình thì Ngô Khoan Nghiệp, tập đoàn Ngô Thị và nhà họ Ngô phía sau nhất định sẽ trở thành điểm sáng mới của Tu Hà, bước lên hàng ngũ thế gia, thậm chí là thế gia hàng đầu.
“Đúng đó, đúng đó!”
Ngô Khoan Nghiệp tràn đầy phấn khích, thuận theo đám đông, không ngừng chen vào bên trong!
Giờ phút này, Tiêu Chính Văn ngồi ở phòng chờ VIP, xung quanh là vòng giới nghiêm của hàng chục binh lính, vũ trang đầy đủ!
Hàn Lợi Dân và Lý Trường Thắng ngồi đối diện Tiêu Chính Văn, lặng lẽ chờ đợi.
Long Nhất quan sát tình hình bên ngoài một chút rồi nhỏ giọng nói: “Chủ soái, vòng vây bên ngoài có rất nhiều người có danh tiếng cùng thiếu gia, tiểu thư ở Tu Hà, hay là tôi cho người dẹp bọn họ ra ngoài?”
Tiêu Chính Văn cau mày nghĩ một lát rồi nói: “Được”.
Nghe vậy, Long Nhất liền nhìn qua Hàn Lợi Dân.
Hàn Lợi Dân lập tức hiểu ý, nói với trung úy bên người: “Tất cả những người không liên quan, đuổi hết ra ngoài, đừng để họ làm phiền đến cuộc gặp của chủ soái Bắc Lương và đại sư Bàng Ngọc Thành!”
“Rõ!”
Trung úy nhận lệnh, lập tức ra ngoài phòng chờ, vẻ mặt nghiêm nghị, bước nhanh đến chỗ đám đông bên kia, cao giọng nói với binh lính đang thi hành nhiệm vụ: “Nghe lệnh! Tất cả những người không liên quan, mời hết ra ngoài!”
“Rõ!”
Hàng chục binh lính nhận lệnh, ngay tức khắc bắt tay vào việc giải tán đám người kia!
“Ê ê ê, làm gì đó? Chúng tôi đến đón đại sư Bàng mà”.
“Đúng đó! Sao mấy người lại đuổi chúng tôi đi? Sân bay này cũng chẳng phải do nhà mấy người mở!”
Không ít người bắt đầu náo loạn.
Nhưng đều bị ép phải lùi ra!
Không đến năm phút, những người không tình nguyện rời khỏi sảnh lớn đều bị đưa ra ngoài!
Cả sảnh lớn sân bay chỉ chừa lại mỗi hành khách.
Còn đám người có danh tiếng của Tu Hà cố ý tới đây, giờ này toàn bộ bị ngăn ở ngoài sân bay, chỉ có thể phóng tầm mắt, cố gắng quan sát tình hình bên trong!
“Tức chết mất, tức chết mất! Đám lính thối tha đó sao có thể làm vậy chứ?”
“Phải đó! Dựa vào đâu mà đuổi chúng ta ra ngoài? Chúng ta đâu có làm chuyện gì phạm pháp?”
“Làm sao bây giờ? Chúng ta còn có thể gặp được đại sư Bàng không?”
Đám đông nhao nhao than thở.