Dù gì Tiêu Chính Văn cũng đến từ thế tục, có lẽ người trong thế tục căn bản không biết tới sự đáng sợ của Lương Cảnh Long!
Đứng trước cửa nhà ngang, đưa mắt nhìn theo bóng Tiêu Chính Văn trở về căn nhà gỗ hai tầng, Võ Học Tư không khỏi bật cười tự giễu,
“Nói kỹ ra thì người này thật sự hơi đặc biệt! Rõ ràng bản thân là một người bình thường mà lại dám coi thường cao thủ ở cảnh giới Nhân Vương cấp năm như thế!”
“Rõ ràng là lần đầu tới vùng ngoài lãnh thổ mà lại có dáng vẻ như thể không sợ trời không sợ đất, thật sự không biết bản lĩnh này của anh ta tới từ đâu!”
Vào lúc Võ Học Tư đang ngẩn ra, giọng nói của Võ Tinh Nhi đột nhiên vang lên sau lưng anh ta.
“Chị, sao chị lại tới rồi?”, Võ Học Tư vội vàng tiến lên trước chào hỏi.
“Sao chị lại không thể đến chứ? Thuận tiện qua thăm mọi người, có điều anh ta quả thực rất đáng tiếc, nếu như anh ta xuất thân từ một thế gia lớn nào đó ở vùng ngoài lãnh thổ thì tốt rồi!”
Mắt Võ Tinh Nhi lấp lánh giống như đang nghĩ ngợi chuyện gì đó.
“Chị, không phải chị…động lòng với anh ta rồi đấy chứ?”, Võ Học Tư cũng từng tới thế tục để rèn luyện, cũng có mấy cô bạn gái ở thế tục!
Vậy nên nhất cử nhất động của phụ nữ đều không qua được mắt anh ta!
“Động lòng thì làm sao? Em không nghe người ta nói à, miệng là cánh cửa của trái tim, người có thể khiêm tốn giống như anh ta nhất định chí hướng cũng sẽ không kém, ít nhất mạnh hơn tên Lương Cảnh Long kia gấp trăm lần!”
“Hơn nữa, từ đầu tới cuối, anh ta đều nói đỡ cho nhà họ Võ chúng ta, so với mấy môn khách kia thì có phong thái hơn nhiều! Dù anh ta chỉ là một người bình thường thì cũng hơn nhiều so với đám người ngoài kia!”
Võ Tinh Nhi hơi tiếc nuối nhìn về phía bóng người phản chiếu trên góc cửa sổ căn phòng thứ hai, nhỏ giọng nói.
“Nếu như anh ta không tên là Tiêu Thiên Sách mà là Tiêu Chính Văn, vậy thì nguy cơ của nhà họ Võ chúng ta thật sự được giải trừ rồi!”, Võ Học Tư cũng quay đầu nhìn về phía Tiêu Chính Văn.
Lần này tới vùng ngoài lãnh thổ, để không gây thêm rắc rối nên Tiêu Chính Văn vẫn dùng cái tên Tiêu Thiên Sách.
“Tiêu Thiên Sách? Tiêu Chính Văn?”
“Vùng ngoài lãnh thổ có mấy người từng được gặp Tiêu Chính Văn? Ngoại trừ mấy người Khổng Tề Thiên và Tư Mã Tư ra thì chẳng có ai từng được gặp anh ta!”
Nói tới đây, trong mắt Võ Tinh Nhi không khỏi loé lên tia sáng lấp lánh!
“Chị…chị đi đâu thế?”
Thấy Võ Tinh Nhi quay người chạy về phía thư phòng của Võ Thiên Nghiệp, Võ Học Tư liền vội vàng đuổi theo.
Lúc này, Võ Thiên Nghiệp đang nhắm mắt suy tư bên trong thư phòng, cẩn thận suy tính xem nên hoá giải nguy cơ lần này của nhà họ Võ như thế nào.