“Mọi người đều là người một nhà, không cần khách sáo, mời vào trong”, mặc dù đại tướng Dạ Xoa có tướng mạo hung dữ nhưng làm người rất ngay thẳng phóng khoáng, điều này hoàn toàn trái ngược với đám học giả ngoài mặt thì lương thiện nhưng bên trong lại độc ác ở ngoài lãnh thổ.
“Đại tướng Dạ Xoa khách sáo quá rồi”, Đẩu Nguyên Thánh Mẫu mỉm cười gật đầu nói.
“Ha ha! Trước kia giữa chúng ta có thể xảy ra một chút hiểu lầm nhỏ, nhưng bây giờ chúng ta đã là người một nhà rồi, sau này nếu có gì cần đến Hắc Quỷ tôi thì Đẩu Nguyên Thánh Mẫu chỉ cần nói là được”.
“Hắc Quỷ tôi vẫn còn chút mặt mũi ở trước mặt thập điện Diêm Vương và Âm Tư”.
“Cậu Tiêu, bên trong đã chuẩn bị sẵn trà thơm, mời!”
Nói rồi đại tướng Dạ Xoa lại xoay người nói với Tiêu Chính Văn.
Nghe thế Tiêu Chính Văn cũng không cảm thấy gì, mà Đẩu Nguyên Thánh Mẫu lại hơi ngơ ngác.
Đại tướng Dạ Xoa không phải có chút thể diện ở âm phủ mà là có địa vị cực lớn.
Phải biết là những Dạ Xoa tuần hành ở cả âm phủ đều là người dưới trướng của ông ta, ngay cả sứ giả Câu Hồn cũng phải kính sợ đại tướng Dạ Xoa.
Âm Tư càng phải đối đãi với đại tướng Dạ Xoa như khách quý.
Một câu hứa hẹn này không là gì với Tiêu Chính Văn, dù sao anh không sống ở âm phủ nhưng với Đẩu Nguyên Thánh Mẫu thì khác, chỉ một câu nói thôi đã đồng nghĩa với việc bà ta có thêm một chỗ chống lưng vững chắc ở âm phủ.
Thậm chí Đẩu Nguyên Thánh Mẫu không dám tin vào tai của mình.
Hơn nữa đại tướng Dạ Xoa là một người nóng tính có tiếng ở cả âm phủ, ông ta có bao giờ khiêm tốn lễ phép với người khác đâu?
Huống hồ Tiêu Chính Văn không có bất kỳ căn cơ và chỗ chống lưng ở âm gian.
Nghe nói đại tướng Dạ Xoa là người mà ngay cả thập điện Diêm Vương không dám chọc vào, mà bây giờ lại có thể nói là cực kỳ cung kính với Tiêu Chính Văn.
“Hai vị, không thể đón từ xa thật xin lỗi, mong hai vị lượng thứ, vật chất ở âm phủ có hạn, mong cậu Tiêu đừng trách”.
Đi vào đại điện, phán quan mặt đen đứng lên tiếp, chắp tay nói với Tiêu Chính Văn.
“Phán quan khách sáo rồi”, Tiêu Chính Văn mỉm cười, đáp lại.
Phán quan mặt đen quay lại nhíu mày nói với mấy người thị nữ nói: “Còn ngây ra đó làm gì? Còn không mau đi lấy Thiên Hương Hòe mà nương nương của Hậu Thổ tặng ra cho cậu Tiêu thưởng thức?”
Mấy thị nữ vội xoay người đi đến điện phụ.
Thiên Hương Hòe?
Nghe đến mấy chữ này, Đẩu Nguyên Thánh Mẫu lại khá ngạc nhiên.