Khoảnh khắc con dao quân đội năm cạnh đâm trúng lớp mặt nạ kim loại thì lập tức loé lên tia lửa.
Thế nhưng điều khiến Tiêu Chính Văn thất vọng là cuối cùng con dao quân đội cũng không thể đâm xuyên qua được lớp áo giáp của Charlie mà lại bắn ngược trở lại.
Thấy vũ khí nổi tiếng của Tiêu Chính Văn không có tác dụng gì với Charlie, trong lòng Độ Thiên Chân Nhân không khỏi lo lắng thay cho Tiêu Chính Văn!
Lúc này, Khương Vy Nhan nghe thấy tiếng tranh cãi đang định mở cửa ra ngoài xem thử, kết quả bị mấy đệ tử của Thiên Kiếm Tông ngăn lại: “Sếp Khương, anh Tiêu đã dặn rồi, anh ấy đang đấu võ, bảo cô tuyệt đối không được ra ngoài để tránh bị thương!”
Khương Vy Nhan khẽ nhíu mày.
Quả thực cô đang mang thai, cũng không giúp được gì cho Tiêu Chính Văn.
Lỡ như vì sự xuất hiện của cô mà khiến Tiêu Chính Văn phân tâm, hậu quả sẽ khó mà tưởng tượng nổi.
Nghĩ vậy nên cô mới từ bỏ ý định ra ngoài.
Thế nhưng cô vẫn không thể yên tâm như cũ.
Một đệ tử của Thiên Kiếm Tông lấy ra một cái ống nhòm, nói với Khương Vy Nhan: “Sếp Khương, bên ngoài rất lạnh, cô có thể trở về phòng rồi dùng cái này quan sát anh Tiêu chiến đấu!”
Khương Vy Nhan nhận lấy ống nhòm rồi quay người đi lên trên tầng.
Lúc này, Tiêu Chính Văn và Charlie đang lao vào nhau giao đấu kịch liệt.
Charlie liên tiếp tung ra mấy cú đấm, ngay cả góc áo của Tiêu Chính Văn cũng chưa thể chạm tới được.
Mặc dù Tiêu Chính Văn cũng từng không ngừng thử dùng con dao quân đội năm cạnh công kích vào điểm yếu chí mạng của Charlie, thế nhưng vấn đề là lớp giáp sắt trên người đã bao kín lấy cơ thể của gã.
Bất luận Tiêu Chính Văn có tung ra bao nhiêu đợt công kích thì kết quả vẫn như nhau.
Mặc dù nói Charlie không thể làm Tiêu Chính Văn bị thương, thế nhưng Tiêu Chính Văn cũng sốt ruột y như thế.
Nếu như không tìm được điểm yếu của đối phương thì e rằng bản thân anh sẽ chết vì mệt mất!
Lúc này, đám đông quan sát cũng đều nhìn ra tình hình trước mắt.
Mấy ông trùm trong giới kinh doanh từng có thù với Tiêu Chính Văn đều đắc ý chế nhạo: “Tiêu Chính Văn, không ngờ cậu cũng có ngày này nhỉ!”
“Đúng thế, theo tôi thấy, chi bằng cậu hãy ngoan ngoãn đầu hàng đi, dù gì cậu căn bản cũng không làm người ta bị thương nổi!”
“Tiêu Chính Văn! Tôi đã nói với cậu từ lâu rồi, bảo cậu đừng có ý định làm tổn hại tới Charlie, cậu cứ khăng khăng không chịu nghe, bây giờ thì sao chứ! Có hối hận thì cũng đã muộn rồi!”