Sở Giang Vương cứ nghĩ cùng lắm thì Tiêu Chính Văn chỉ giết một mình ông ta, nhưng không ngờ Tiêu Chính Văn lại tính kế với tất cả mọi người ở cung Sở Giang Vương.
Tiêu Chính Văn cười nhạo: “Đã cho các người cơ hội rồi, là do các người bất chấp đối đầu với tôi”.
Vừa nói, Tiêu Chính Văn lại sử dụng trận pháp, thoáng chốc người trong cung Sở Giang Vương đều biến thành tro tàn.
Ngay cả cung Sở Giang Vương cũng biến thành một đống gạch vụn nát bươm.
Lúc này cũng chỉ có một mình Sở Giang Vương vẫn còn đang liều mạng chống lại.
Không phải ông ta không mạnh mà là sức chiến đấu hiện tại của Tiêu Chính Văn đã mạnh hơn ông ta, hơn nữa bản lĩnh và nền tảng của Tiêu Chính Văn sao có thể là thứ mà ông ta so được?
Đừng thấy Sở Giang Vương sống nhiều năm như thế mà lầm, kinh nghiệm của một người ông ta sao có thể so được với Thiên Sơn Thư Lục?
“Ầm!”
Nham thạch dưới lòng đất trào lên, cả cung Sở Giang Vương lập tức bị chìm trong đó như thể trước giờ chưa từng có cung Sở Giang Vương.
Nhìn thấy cảnh tượng thê thảm trước mặt, gương mặt Sở Giang Vương hiện lên nụ cười ăn năn.
Nếu không phải ông ta quá xem thường Tiêu Chính Văn, cộng thêm việc đánh giá bản thân mình quá cao thì sẽ không có tai họa ngày hôm nay.
Lúc này ông ta chỉ còn một một chút khí tức, thậm chí không thể truyền mọi chuyện xảy ra ở đây cho thế giới bên ngoài.
Lại một tử khí bị lấy ra khỏi người Sở Giang Vương, cơ thể Sở Giang Vương ngã xuống đất như cây khô héo úa.
Sở Giang Vương – một trong thập điện Diêm Vương cứ thế chết dần chết mòn.
Tiêu Chính Văn vẫn chắp tay hai sau lưng, ánh mắt hiện lên sát khí.
“Đi thôi!”
Vừa dứt lời Tiêu Chính Văn bước lên vầng sáng rời đi.
Hiên Viên Ngự cũng vội vã theo sau.
Đến hiện giờ Hiên Viên Ngự vẫn còn ngơ ngác, cảnh tượng vừa rồi như một giấc mộng hoang đường.
Lúc nãy người mà Tiêu Chính Văn giết không phải ai khác mà là Sở Giang Vương – một trong thập điện Diêm Vương.
Hàng chục ngàn năm nay, trước tiên không nói đến việc dám hay không, mà cả âm phủ này có mấy ai có thể đánh lại ông ta?
Chỉ xét về thực lực cũng đã đủ khiến cả âm phủ này không ai dám khiêu chiến với ông ta.
Nhưng một người như thế mà lại chết trong tay Tiêu Chính Văn.
Ngay cả Hiên Viên Ngự cũng không dám tin cảnh tượng mình vừa thấy đã xảy ra.