Thật ra lệnh bài Huyền Võ không phải là do các thành chủ tuỳ ý phân phát mà phải có người bên phía thế lực mình dùng máu và tính mạng để đổi lấy.
Cũng có thể nói, lệnh bài Huyền Võ bên phía địa cầu đều là do tổ tiên của địa cầu dùng thực lực đổi lấy, những lệnh bài này buộc phải giao cho người bên phía địa cầu thì mới được.
Cũng chỉ người có tấm lệnh bài Huyền Võ này trong tay thì mới có thể tiến vào một số bí cảnh, hoặc là dùng để tránh nguy hiểm.
Đương nhiên, loại lệnh bài Huyền Võ này có thể thông qua việc giết người của thế lực khác để giành được, lệnh bài Huyền Võ càng nhiều thì thành tựu có được cũng sẽ càng nhiều, hơn nữa cũng sẽ càng mạnh hơn!
Theo quy định mà nói, sau khi tiễn mấy thiên tài bên phía Chư Thiên Thần Giới đi, La Khai sẽ phân phát lệnh bài cho mấy người Tiêu Chính Văn.
Dẫu sao việc này vẫn phải làm sau lưng người ngoài.
Thế nhưng điều khiến cho tất cả mọi người đều cảm thấy bất ngờ là vẫn chưa tiễn mấy người Chư Thiên Thần Giới đi thì La Khai đã lấy ra lệnh bài Huyền Võ.
Trước khi phát đi, loại lệnh bài này Huyền Võ này cần phải khắc tên của người sở hữu, hơn nữa, vào lúc La Khai lấy ra lệnh bài Huyền Võ, mọi người đã có thể nhìn thấy rất rõ cái tên khắc trên lệnh bài.
La Thiên tươi cười nói với mấy thiên tài tới từ Chư Thiên Thần Giới: “Mời các vị lưu lại tên trước khi đi!”
Nhìn thấy cảnh tượng này, ngay cả Kim Đồng cũng ngẩn ra, hành vi của La Khai chẳng khác gì đang phản bội!
Mỗi một tấm lệnh bài Huyền Võ đều là tổ tiên bên phía địa cầu dùng tính mạng để đổi lấy, mục đích là để mở một cánh cửa dễ đi hơn cho người đời sau, để cho địa cầu càng thêm lớn mạnh!
Thế nhưng La Khai thì hay rồi, không những phân phát lệnh bài quý báu mà tổ tiên dùng tính mạng đổi lấy cho những người ở Chư Thiên Thần Giới mà còn bảo bọn họ lưu tên lại!
Một khi trên chiến lệnh khắc tên của mấy người Chư Thiên Thần Giới, vậy thì lệnh bài đó sẽ thuộc về bọn họ!
Thế nhưng Kim Đồng dẫu sao cũng chỉ là một người trẻ, chỉ dám phẫn nộ trong lòng chứ không dám nói ra, càng không dám nói việc này cho mấy người Tiêu Chính Văn biết.
Lỡ như bởi vì chuyện này mà khiến cho hai bên xung đột thì sẽ chỉ càng khiến cho hậu quả tệ hơn mà thôi.
Sau khi đám người của Chư Thiên Thần Giới ghi tên lại thì quay người rời đi.
La Khai cũng vội vàng đứng dậy, đích thân tiễn mấy người Vạn Phong ra cổng.
Kim Đồng cũng đứng dậy tiễn mấy người Tiêu Chính Văn ra cổng, thế nhưng rất nhanh đã quay người trở về phủ thành chủ.
Tuy nhiên anh ta vừa bước qua cửa đã nhìn thấy mấy người Vạn Phong vừa đi đã quay trở lại, La Khai đang dùng hai tay nâng lệnh bài Huyền Võ lên, cười nói với mấy người Vạn Phong: “Các vị, xin cứ lấy tùy ý, còn về mấy người Tiêu Chính Văn thì bọn chúng căn bản không xứng tranh đoạt với các vị!”
Nhìn thấy cảnh tượng này, Kim Đồng lập tức nổi giận, bước nhanh lên trước, nói: “La tướng! Ông đây là..”
“Làm sao?”
La Khai quay đầu nhìn về phía Kim Đồng.
“La tướng, lệnh bài Huyền Võ này là do tổ tiên trên địa cầu dùng tính mạng để đổi lấy, tại sao ông muốn giao nó cho người của Chư Thiên Thần Giới!”, Kim Đồng lớn tiếng chất vấn.
“Sao thế, tôi làm việc cũng cần phải