Thực ra trước khi Trần Huy Tổ rời đi, Tiêu Chính Văn đã đưa bản đồ trận pháp của nhà họ Trần cho Trần Huy Tổ.
Nhưng bây giờ Trần Thiên Nam lại đòi nó từ anh, điều này chứng tỏ Trần Huy Tổ đã xảy ra chuyện rồi.
Thậm chí có khả năng bức thư do Trần Huy Tổ viết cũng bị người khác bắt chước nét chữ để viết.
Toàn bộ việc này đều là kế hoạch của nhà họ Trần.
Nghĩ đến đây, Tiêu Chính Văn cười lớn nói: “Gia chủ Trần nói rất có lý!”
Nghe Tiêu Chính Văn nói vậy, đôi mắt Trần Thiên Nam lóe sáng.
Xem ra Tiêu Chính Văn cũng chỉ có vậy thôi, ông ta vừa uy hiếp một chút đã ngoan ngoãn nghe lời.
Quả nhiên là nghe danh không bằng gặp mặt.
Nhưng ông ta còn chưa kịp cười thành tiếng, Tiêu Chính Văn đã đổi giọng nói: “Nhưng nếu tôi không giao ra thì sao?”
Vốn dĩ Tiêu Chính Văn đến nhà họ Trần không phải để nhờ giúp đỡ.
Mà chỉ để thăm dò ý đồ của nhà họ Trần mà thôi. Nhưng bây giờ xem ra không chỉ nhà họ Trần có ý đồ xấu, mà e rằng Trần Huy Tổ cũng đã gặp rắc rối rồi.
“À…”
Trần Thiên Nam không ngờ Tiêu Chính Văn lại từ chối ngay lập tức, ông ta sững sờ một lúc sau đó chế nhạo: “Nếu cậu Tiêu không đồng ý với yêu cầu nhỏ này thì chuyện lúc nãy tôi hứa với cậu Tiêu…”
“Không cần nói nhiều nữa, chúng ta về thôi!”
Trần Thiên Nam còn chưa kịp nói xong, Tiêu Chính Văn đã ngắt lời.
Trần Doanh nghe vậy không khỏi sững sờ.
“Được! Vậy… Trần Doanh, cháu tiễn cậu Tiêu về đi!” sắc mặt Trần Thiên Nam tối sầm lại, nói với Trần Doanh.
Thật ra cho dù ông ta không nói thì Trần Doanh cũng phải tiễn Tiêu Chính Văn.
Sau khi lên xe ngựa, hai người về thẳng Thiên Nam.
Thấy Tiêu Chính Văn quay người rời đi, Trần Doanh mới bước lên, nghi ngờ hỏi: “Anh Tiêu, thật ta tôi thấy yêu cầu của Trần Thiên Nam cũng chấp nhận được!”
“Chỉ cần anh có thể an toàn trở về giới thế tục thì đáp ứng yêu cầu của bọn họ cũng đáng!”
Tiêu Chính Văn cười lắc đầu với Trần Doanh mà không giải thích gì hơn.
Một mặt, Tiêu Chính Văn không cần sự giúp đỡ của nhà họ Trần, mặt khác, nhà họ Trần cũng không thể giúp được Tiêu Chính Văn.