Nghĩ tới đây, Tiêu Chính Văn lập tức dẫn đầu bước về phía đường hầm dẫn tới một căn phòng đá khác.
Ticha cũng vội vàng đi theo, nói với Tiêu Chính Văn: “Cậu Tiêu, ban nãy sao cậu lại đột nhiên sững sờ như thế? Có phải nghĩ ra điều gì rồi không?”
Tiêu Chính Văn cười nhạt nói: “Có lẽ chúng ta tới căn phòng đá tiếp theo là sẽ hiểu ra tất cả!”
Tiêu Chính Văn vừa nói vừa rảo bước nhanh hơn.
Chẳng mấy chốc, căn phòng đá tiếp theo cũng xuất hiện trong tầm mắt của hai người.
Đây chính là khung cảnh cuối cùng của bức tranh sử thi bên trong kim tự tháp.
Người sư tử lại đạt được ánh sáng mặt trời, đồng thời, vô số người đầu sói cũng giơ cao hai tay ở dưới ánh mặt trời, có lẽ là đang hoan hô chúc mừng.
Mà lúc này, người có hai trái tim đã biến thành năm trái tim!
Quả nhiên suy đoán không hề sai, bức tranh đó đang nói tới Tiêu Chính Văn!
“Quả nhiên không sai!”
Tiêu Chính Văn không khỏi lẩm bẩm.
Lúc này, trong lòng Tiêu Chính Văn ngược lại còn sản sinh ra vô số nỗi băn khoăn.
Trái tim của Long tộc đáng lý đều ở Hoa Quốc, vậy thì sao lại xuất hiện một trái tim Hắc Long ở nước Lý?
“Cậu vẫn muốn đi tiếp sao?”
Lúc này, một bóng người màu đen bước ra từ bên trong đường hầm tối om, người này chính là Antira vừa nãy đã từng xuất hiện.
“Phía trước chính là căn phòng bí mật đó sao?”
Tiêu Chính Văn nhìn Antira nói.
Antira không hề trả lời Tiêu Chính Văn, chỉ giơ tay lên, vô số ngọn đuốc lại sáng bừng lên lần nữa.
Lần này, không chỉ có đường hầm được chiếu sáng, căn phòng đá cuối cùng ở bên trong cũng bừng sáng dưới vô vàn ánh lửa.
Một quan tài bằng vàng khổng lồ xuất hiện trước mắt mọi người, mà phía trên người sư tử mặt người trên quan tài vàng đang có một vật thể phát ra ánh sáng màu đen, hơn nữa còn đang không ngừng dao động.
Quả nhiên, đó chính là trái tim rồng Hắc Long!
Thế nhưng!
Tiêu Chính Văn lại nhìn ra điểm khác thường!
Nơi đó chỉ có nửa trái tim rồng!
Ầm!