Vậy nên ông ta mới bị người của chủ mạch nhà họ Trần từ chối ngay từ ngoài cửa!
“Thiên Cung Phá Lang!”
Tiêu Chính Văn cũng không kiềm chế được liếc nhìn hiện tượng dị thường trên bầu trời một cái!
Xem ra, vô số lần biến đổi lớn bên trong truyền thuyết thượng cổ nhất định đều có liên quan tới vùng ngoài vũ trụ!
Hơn nữa, từ cổ chí kim, Sát Phá Long Tam Tinh chính là một ngôi sao hung hãn, cũng nhất định có liên quan tới thứ gọi là Thiên Cung Phá Lang!
Ngoài ra, trong cuối sách cuối thời Hán còn từng ghi chép rằng cuối thời Hán năm đó, chính vì xuất hiện loại thiên tượng này nhưng không nhận được sự chú ý của Thiên Tử thời đó nên mới dẫn tới khởi nghĩa Hoàng Cân!
Dù là Hà Tiến hay là Vương Doãn, không ai ngờ được khởi nghĩa Hoàng Cân này lại gióng lên một hồi chuông báo tử cho hoàng triều Đại Hán!
“Không sai, mỗi lần thay đổi triều đại đều sẽ xuất hiện thiên tượng như vậy, bây giờ Thiên Cung Phá Lang lại xuất hiện rồi, không chỉ có bên phía thế tục bị ảnh hưởng mà vùng ngoài lãnh thổ chắc chắn cũng sẽ xảy ra đại loạn!”
Mặc dù Trần Huy Tổ biết không quá tường tận nhưng cũng biết sơ lược.
“Xem ra loạn thế thực sự đã không còn xa nữa!”, Tiêu Chính Văn nhíu mày, trong ánh mắt cũng mang theo vẻ nghiêm túc.
Lúc Tiêu Chính Văn ngước nhìn dị tượng trên trời, một cỗ xe ngựa cực kỳ sang trọng dừng lại trước của Đế Khư.
Điểm khác biệt lớn nhất giữa cỗ xe ngựa này với những cỗ xe ngựa khác là toàn thân xe màu đen, các hoa văn rồng được khắc trên đó đều là phù văn cổ xưa thời tiên tần.
Hơn nữa, xung quanh xe ngựa còn phảng phất khi tức Đế Vương nặng nề.
Ngay cả trong đêm đen, cũng có thể nhìn thấy rõ khí tức màu tím mờ ảo.
Chỉ riêng chiếc xe ngựa này cũng có thể đoán được người trên xe ngựa có địa vị không tầm thường.
Xe ngựa vừa dừng lại, một người thanh niên nhảy xuống. Tuy người này không ăn mặc sang trọng nhưng tu vi vô cùng cao.
Ngay cả binh lính canh gác ngoài Đế Khư cũng thầm kinh ngạc. Rốt cuộc là thế gia nào mà lại dám để một cao thủ Đế Cảnh cấp năm làm phu xe?
“Làm phiền hai vị đi báo với anh Tiêu, Doanh Hân đặc biệt đến chào đón anh Tiêu!”
Người thanh niên bước lên, chắp tay chào hai binh lính canh gác.
Binh kính nghe xong không dám chậm trễ, vội vàng đến chỗ ở của Tiêu Chính Văn để báo cáo: “Anh Tiêu, nhà họ Doanh đặc biệt cử người đến tiếp đón! Người đã đến trước cổng Đế Khư rồi!”
Tiêu Chính Văn suy nghĩ một lát rồi gật đầu nói: “Được, dẫn đường đi!”
Không lâu sau, thấy Tiêu Chính Văn đi theo binh lính gác cửa đến cổng Đế Khư, người thanh niên vội vàng bước lên, chắp tay nói: “Doanh Hân xin chào anh Tiêu!”
Đừng nói tới việc hắn chỉ là thuộc hạ của nhà họ Doanh, cho dù là con cháu của nhà họ Doanh thì cũng rất ít người không biết đến uy doanh của Tiêu Chính Văn.