Chương 785: Giết hết rồi xông thẳng ra
Câu nói này khiến phòng họp mờ mịt rộng lớn trở nên im lặng như tờ trong chớp mắt!
Tiếng hít thở nhè nhẹ cũng có thể nghe thấy rõ ràng.
Hai chữ Tiêu Long này giống như có ma lực vô tận, khuấy đảo gia chủ của bốn gia tộc lớn, khiến tâm trạng bọn họ không yên!
Tiêu Long năm đó đứng ở vị trí cao nhất của quân đội Hoa Quốc, còn là gia chủ nhà họ Tiêu, ngang hàng với bốn gia tộc lánh đời lớn.
Nếu không phải bốn gia tộc lớn liên kết hãm hại Tiêu Long thì có lẽ bốn gia tộc lớn bây giờ sớm đã bị nhà họ Tiêu chèn ép không còn tồn tại rồi!
Cho nên bọn họ vô cùng sợ Tiêu Long!
Người này quá thần bí!
Cũng quá lớn mạnh!
Nếu cường giả Thiên Vương kia thật sự là Tiêu Long năm đó, vậy mối nguy cơ mà bốn gia tộc lớn phải đối mặt vô cùng khó giải quyết!
Cường giả Thiên Vương, vô địch thế giới, ai dám đối đầu chứ?
Cho dù là gia chủ của bốn gia tộc lớn liên thủ cũng chưa chắc đã là đối thủ của cường giả Thiên Vương chân chính!
Im lặng!
Trầm mặc!
Sắc mặt Viên Thiên Kiệt cứng đờ, lên tiếng phá vỡ sự yên tĩnh chết chóc, lạnh lùng nói: “Mặc kệ ông ta có phải Tiêu Long hay không, chỉ cần chống lại nhà họ Viên của tôi thì Viên Thiên Kiệt tôi nhất định sẽ không tha cho ông ta! Cường giả Thiên Vương, quả thật là sự tồn tại đỉnh cao của thế giới này! Nhưng không có nghĩa thế giới chỉ có một cường giả Thiên Vương! Nếu ép nhà họ Viên không có đường lui, thì mấy trưởng lão lánh đời đời trước của nhà họ Viên tôi nhất định sẽ xuống núi giải cứu nguy cơ của nhà họ Viên!”
Một câu nói giải quyết dứt khoát vấn đề.
Ba gia chủ còn lại cũng đưa mắt nhìn nhau, sau đó im lặng gật đầu.
Gia chủ Đường có dáng người vạm vỡ, lúc này lên tiếng: “Nếu gia chủ Viên đã khăng khăng như thế thì nhà họ Đường tôi sẽ giúp đỡ hết sức”.
“Nhà họ Đông Phương của tôi cũng sẵn lòng giúp đỡ”.
Hai gia chủ nói xong, ánh mắt của ba người đồng loạt nhìn sang người phụ nữ trung niên ngồi khoanh tay trước ngực kia.
Sau khi người phụ nữ kia im lặng chốc lát thì lên tiếng: “Nếu ba gia chủ đều đồng ý, đương nhiên nhà họ Khổng của tôi sẽ đứng chung với ba người”.
Thế là cuộc họp liên hợp bốn gia tộc lớn đã đạt được mục tiêu thống nhất.
Nhắm vào Tiêu Chính Văn, nhắm vào Bắc Lương, triển khai kết hợp hành động chiến đấu!!!
Lúc này, Tiêu Chính Văn đang ở trên máy bay chuyên dụng, vẫn không biết mình đã bị bốn gia tộc lớn nhắm vào!
Lúc này, máy bay chuyên dụng đã đến vùng trời quốc gia của chiến khu Tây Mãng!
Mới vào vùng trời quốc gia của chiến khu Tây Mãng, đã có ba chiếc máy bay chiến đấu bay lên không khẩn cấp, tới kiểm chứng!
Sau khi biết được người ngồi trong máy bay chuyên dụng là chủ soái Bắc Lương, một chiếc máy bay chiến đấu trong đó lập tức báo cáo tin tức cho phòng chỉ huy của quân đội không quân chiến khu Tây Mãng.
Sau đó, phòng chỉ huy của quân đội không quân chiến khu Tây Mãng lập tức nhanh chóng truyền tin vua Bắc Lương đến thăm chiến khu Tây Mãng tới phòng tổng chỉ huy của quân đội chiến khu Tây Mãng!
Lúc này, trong phòng tổng chỉ huy của quân đội chiến khu Tây Mãng có một bóng lưng to lớn hùng vĩ giống như lưng hùm vai gấu, đứng trong phòng tổng chỉ huy của quân đội cực lớn, nhìn binh lính diễn tập ở các phân khu chiến khu Tây Mãng trên màn hình điện tử to lớn.
Tổng tham mưu phía sau bước nhanh vào phòng chỉ huy, cung kính nói: “Chủ soái, phòng chỉ huy của quân đội không quân vừa truyền tin đến, máy bay chuyên dụng của chủ soái Bắc Lương đã vào khu vực máy bay của chiến khu Tây Mãng chúng ta, đi thẳng đến phòng tổng chỉ huy”.
Bóng người to lớn hùng vĩ kia đứng chắp hai tay sau lưng, đôi mắt hiện lên ánh sáng lạnh băng chói mắt, nhìn chăm chăm vào màn hình hiển thị to lớn, lạnh lùng lên tiếng: “Vua Bắc Lương?
Sao cậu ta lại đến chiến khu Tây Mãng của chúng ta?”
Tổng tham mưu trưởng lắc đầu, nói: “Thuộc hạ cũng không rõ”.
Thương Mãng xoay người, ánh mắt lạnh lùng, nhìn tổng tham mưu trưởng phía sau, nói: “Chuẩn bị phòng khách”.
“Rõ”.
Tổng tham mưu trưởng trả lời, xoay người ra ngoài chuẩn bị.
Không đến nửa tiếng.
Máy bay chuyên dụng của Tiêu Chính Văn đã đáp xuống sân bay quân dụng của quân đội chiến khu Tây Mãng, sau đó lên xe chuyên dụng, đến phòng tổng chỉ huy của quân đội.
Tổng tham mưu trưởng đích thân tiếp đón, mặt nở nụ cười cung kính, bước lên đưa tay đón tiếp: “Chủ soái Bắc Lương, chào mừng anh đến khảo sát chiến khu Tây Mãng, chủ soái của tôi đang diễn tập liên hợp ở các phân khu chỉ huy, tạm thời không có thời gian ra tiếp đón, nên bảo tôi qua đây trước”.
Tiêu Chính Văn gật đầu, mỉm cười bắt tay với tổng tham mưu trưởng: “Không sao”.
Dứt lời, tổng tham mưu trưởng nhanh chóng đưa Tiêu Chính Văn đến phòng khách đã chuẩn bị xong.
“Vua Bắc Lương, vẫn mong anh chờ một chút, lát nữa chủ soái của tôi sẽ đến”.
Tổng tham mưu trưởng khẽ cười sau đó xoay người rời khỏi phòng khách.
Tiêu Chính Văn gật đầu, nhìn quanh một vòng rồi ngồi xuống với Long Lân, từ từ chờ đợi.
Đợi khoảng nửa tiếng, Long Lân ngồi không yên liền đứng phắt dậy, cau mày nói với giọng điệu lạnh lùng: “Long Vương, tôi thấy Thương Mãng này cố ý tiếp đón anh không chu đáo!”
Tiêu Chính Văn khẽ cười, uống một ngụm trà đã nguội, nói: “Yên tâm đừng nóng vội, nếu đã đến rồi thì cứ bình tĩnh, đây không phải Bắc Lương, là Tây Mãng. Ở địa bàn của người khác, chúng ta cứ yên lặng chờ là được”.
Nghe vậy, Long Lân tức giận lại ngồi xuống, hai tay bóp đầu gối.
Lại một tiếng trôi qua.
Long Lân hoàn toàn không ngồi yên được nữa, tức giận đứng dậy, nói: “Long Vương! Đã đợi một tiếng rưỡi tiếng rồi! Thương Mãng này đúng là quá khinh thường! Ông ta cố ý giết đi nhuệ khí của chúng ta!”
Lúc này mặt mũi Tiêu Chính Văn cũng đã trở nên u ám.
Vốn dĩ cho rằng Thương Mãng thật sự đang tiến hành chỉ huy diễn tập, bây giờ xem ra, quả thật là cố ý phớt lờ mình.
Thương Mãng này cũng thú vị đấy!
“Người đâu!”
Long Lân tức giận hét lên một tiếng, một binh lính cầm súng từ cửa đi vào.
Long Lân liền giận dữ quát: “Chủ soái của các người đâu? Tại sao còn chưa đến? Chúng tôi đã đợi một tiếng rưỡi rồi! Có phải ông ta cố ý phớt lờ chúng tôi hay không?”
Mặt tên binh lính kia đầy vẻ thờ ơ, nói: “Xin lỗi, hành động của chủ soái chúng tôi không có quyền được biết, vẫn mong hai người tiếp tục chờ”.
Dứt lời, tên binh lính kia liền xoay người rời khỏi phòng khách, không hề coi Tiêu Chính Văn và Long Lân ra gì!
“Vãi! Long Vương, anh nhìn xem, một tên giữ cửa cũng không xem chúng ta ra gì”.
Long Lân giận dữ nói.
Lúc này mặt mũi Tiêu Chính Văn cứng đờ, sự lạnh lẽo lờ mờ toát ra từ trên cơ thể.
Sau đó anh đứng dậy, nói: “Nếu ông ta không đến, vậy chúng ta tự đi tìm!”
Dứt lời, Tiêu Chính Văn nhấc bước rời khỏi phòng khách, Long Lân vội vã theo sau!
Nhưng hai người bọn họ vừa đi ra phòng khách thì phát hiện, hai hàng binh lính đầy đủ vũ trang đứng ở cửa, lúc này toàn bộ đều súng đạn sẵn sàng, canh chừng ở cửa!
Nhìn thấy cảnh này, mặt Tiêu Chính Văn đanh lại!
Đội trưởng dẫn đội kia cúi chào Tiêu Chính Văn với vẻ mặt lạnh tanh, nói: “Vẫn mong hai người quay lại, chúng tôi đang tiến hành diễn tập quân sự, lỡ như làm hai người bị thương, chủ soái sẽ trách tội chúng tôi”.
Long Lân tức giận muốn ra tay, nổi giận nói: “Lo lắng làm chúng tôi bị thương sao? Tôi thấy các người là đang giam lỏng đấy! Mở to mắt chó của các người nhìn xem, đứng trước mặt các người là chủ soái Bắc Lương đấy!!! Tránh ra hết cho ông!!!”
Long Lân điên tiết!
Đây rõ ràng là đang giam lỏng!
Mặt Tiêu Chính Văn cũng cứng đờ, nhấc tay lên cản Long Lân lại, nói với tên sĩ quan kia: “Nếu đã như thế, vậy chúng tôi tiếp tục đợi”.
Nói xong, Tiêu Chính Văn xoay người.
Nhưng khoảnh khắc xoay người, sát khí lạnh lùng trong khóe mắt của anh đã xông thẳng lên trời!
Lại quay về phòng khách, Long Lân lo lắng hỏi: “Long Vương, chúng ta cứ ngồi như vậy sao?
Lỡ như Thương Mãng kia không gặp chúng ta thì sao? Thế chẳng phải chúng ta cứ bị giam lỏng à?”
Tiêu Chính Văn cười khẩy, nhướng mày nhìn Long Lân, nói: “Không vội, đợi đến tối, nếu Thương Mãng vẫn không đến, thì chúng ta giết hết đám người bên ngoài rồi xông thẳng ra!”