Lúc này Tiêu Chính Văn vẫn không hề tỏ ra lo lắng hay căng thẳng, thậm chí khóe miệng còn nhếch lên nụ cười nhạt.
“Tiêu Chính Văn, nếu tôi là cậu thì đã buông bỏ phản kháng, nhận tội chịu thua với Kiếm Tiên Thiên Sơn rồi”.
Lúc này một giọng nói vang lên từ bên Hằng Sơn.
Giọng nói này vang lên khắp cả nước, một ông lão tóc bạc bên Hoa Sơn bật cười nói: “Tiêu Chính Văn, năm đại danh sơn muốn cướp lấy quyền hành của Hoa Quốc, muốn giẫm đạp giới chính trị dưới chân, cậu có thể làm được gì?”
“Đứng trước thực lực tuyệt đối, thằng hề như cậu không có cửa bước qua. Hôm nay tôi phải cho cậu nhận ra cách biệt của Thiên Thần và Nhân Vương”.
Kiếm Tiên Thiên Sơn cười khẩy, lại đánh về phía Tiêu Chính Văn lần nữa.
“Haizz! Thế Tử, lẽ nào nhà họ Lý tôi không xin tha cho cậu ta thật sao? Nhìn cảnh tượng này, chắc là cậu ta đã không thể kiên trì được lâu nữa đâu”.
Ông lão nhà họ Lý đó vẫn không nhẫn tâm nói.
Lý Chính Đạo thở dài: “Biết trước có ngày hôm nay thì lúc đầu sao làm thế? Trước đó khi tôi xin tha cho cậu ta, cậu ta lại không nghe, bây giờ Kiếm Tiên Thiên Sơn đã ra tay, nhà họ Lý khuyên thế nào được nữa?”
“Thế Tử, hay là nhà họ Lý có thể ra tay giúp đỡ, chỉ cần không làm Kiếm Tiên Thiên Sơn bị thương là được”.
Ông lão hơi lo lắng nói.
Thời gian là thứ quá quý giá với Tiêu Chính Văn.
Ai mà biết liệu đòn tấn công tiếp theo của Kiếm Tiên Thiên Sơn có kết liễu cuộc đời của Tiêu Chính Văn không.
“Nếu nhà họ Lý ra tay thì đồng nghĩa với việc đứng về phe đối lập với Thiên Sơn, lúc này Thiên Sơn đã có tư cách đại diện cho năm đại danh sơn, dù nhà họ Lý chúng ta có nhiều tuấn kiệt hơn nữa cũng không thể chống đối lại năm đại danh sơn”.
“Kể từ thời Tiên Tần, năm đại danh sơn đã là chính thống của võ tông Hoa Quốc, hành động lần này của Tiêu Chính Văn không khác gì đang khiêu khích cả võ tông. Đây là do cậu ta tự chuốc lấy”.
Lý Chính Đạo bất lực lắc đầu.
Dù là Bạch Khởi ở thời kỳ Tiên Tần cũng không có lá gan này.
Năm đại danh sơn đáng sợ như thế nào?
Trước đây vì hầu hết các cao thủ đều ở vùng ngoài lãnh thổ nên Tiêu Chính Văn mới có thể kiêu ngạo như thế.
Nhưng bây giờ ngày càng nhiều cao thủ quay về thế tục.
Thời đại đã thay đổi, nhưng Tiêu Chính Văn vẫn không biết thay đổi, vẫn mạnh mẽ như thế.
Dù hôm nay có cứu được Tiêu Chính Văn thì sau này Tiêu Chính Văn vẫn sẽ có ngày chết.
Nhà họ Lý không thể gây thù với võ tông chỉ vì người như Tiêu Chính Văn.
Lúc này Tiêu Chính Văn đã rơi vào thế thất bại, tin tức bị Kiếm Tiên Thiên Sơn giết đã lan truyền khắp cả nước.
Chỉ thoáng chốc các tông môn lớn đều thở phào.
Mà Kiếm Tiên Thiên Sơn càng đánh càng hăng, hai mắt lóe sáng như thể cụ ta đã nhìn thấy cảnh tượng Tiêu Chính Văn chết thảm trong kiếm trận của mình.
“Tiêu Chính Văn, lẽ nào cậu chỉ có chút bản lĩnh này thôi sao? Đúng là khiến tôi thất vọng quá”.
Kiếm Tiên Thiên Sơn cười gằn ép Tiêu Chính Văn lùi về sau, ép chặt không gian trống phía sau anh.