“Hơn nữa, theo tôi được biết, cậu Tiêu cũng từng tới Minh Hà rồi nhỉ, nếu như tôi nói không nhầm, cậu nhất định từng thấy sợi tơ màu đen đó! Cậu có biết đó là vật gì không?”, Trần Thiên Nam quay đầu hỏi.
“Đương nhiên từng thấy!”, Tiêu Chính Văn nhìn về phía Trần Thiên Nam nói, mặt không chút biến sắc.
“Đó là cạm bẫy của Thần Minh! Chỉ cần là người bị sợi tơ màu đen đó trói buộc thì cả đời này đừng mong thoát ra được! Hơn nữa theo như điều tra suốt nhiều năm qua của nhà họ Trần chúng tôi, Võ Vương Cơ Phát năm đó cũng chết trong cạm bẫy Thần Minh!”, Trần Thiên Nam giải thích.
“Ý của ông là chuyện Võ Vương đánh Trụ, Âm Tư cũng tham gia vào bên trong?”, Tiêu Chính Văn nhíu mày hỏi.
“Không, Âm Tư đương nhiên sẽ không tham gia vào mấy chuyện thay đổi vương triều như vậy! Có điều đây cũng chính là chuyện tôi muốn nói!”
“Lúc Võ Vương tuyên thệ ở Mãnh Trì đã vô ý dính phải cạm bẫy Thần Minh này, kể từ lúc đó, Cơ Phát lại gây khó dễ với Đế Tuấn, tranh đoạt quyền cai quản thế gian với ông ta!”
“Thế nhưng, mặc dù Đế Tuấn phải chết, Cơ Phát cũng chết thảm ở trong Chu Vương Cung không lâu sau đó!”
“Trình độ cảnh giới của Cơ Phát năm đó e rằng ngay cả Bạch Khởi đời sau cũng theo không kịp, sao có thể chưa tới năm mươi tuổi đã đột ngột qua đời chứ?”
“Chính vì cái chết của ông ta, kể từ sau lúc đó, Chu Vương Thất đã nghiêm cấm cúng bái thần linh của âm phủ! Tin rằng giữa hai người này chắc chắn có quan hệ hết sức mật thiết!”
Trần Thiên Nam nói tới đây thì quay đầu nhìn về phía Tiêu Chính Văn bên cạnh.
Thấy Tiêu Chính Văn im lặng lắng nghe thì lại tiếp tục nói: “Thật ra nói đúng ra thì dù âm phủ hay Minh Hà thì đều có chung cội nguồn, cũng có thể nói, cậu Tiêu không chỉ phải đối diện với mỗi Sở Giang Vương và Âm Tư!”
“Còn cả sư huynh của Tả Phượng Kiều càng khủng bố tới cực điểm, người này ở Âu Lục có một cái tên rất kêu – Satan! Thế nhưng ở Hoa Quốc của chúng ta thì tên của hắn là Dạ Yểm!”
Dạ Yểm?
Đó là một trong số các Ma Vương trong truyền thuyết của Hoa Quốc, cũng có người gọi hắn là Mộng Ma hoặc Mộng Yểm!
Nghe tới đây, Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu.
Thật ra từ trước khi Tiêu Chính Văn chuẩn bị đi, anh đã chuẩn bị tâm lý đầy đủ rồi, dẫu sao âm phủ tốn bao nhiêu tÂm Tư mới công phá được Tây Vực, tuyệt đối không thể để cho Tiêu Chính Văn thắng Tả Phượng Kiều, chặt đứt suy nghĩ đánh chiếm cả vùng ngoài lãnh thổ của bọn họ!
“Nếu nói như vậy thì chuyến đi này của anh Tiêu không phải chẳng có chút cơ hội sống sót nào sao?”, Trần Doanh nhíu mày nói.
Theo như cách nói của Trần Thiên Nam, bề ngoài là trận đấu giữa Tiêu Chính Văn và Tả Phượng Kiều, thế nhưng cả âm phủ lại cùng tham gia vào bên trong!
Điều này chẳng khác gì Tiêu Chính Văn dùng sức mạnh của một mình mình để khiêu chiến với cả âm phủ!
Đặc biệt là người tên Dạ Yểm này lại càng nguy hiểm cao độ hơn!
Nói một cách chính xác thì hắn căn bản không thể coi là thế hệ thanh niên mà đã là con quái vật già cỗi ẩn cư mấy trăm năm!