Long Cổ khẽ lắc đầu nói: “Đây chỉ là một trong số đó. Trước đây Tiêu Chính Văn đã đắc tội lớn với nhà họ Khổng, mà Điền Kỵ cũng là người nhà họ Khổng!”
“Cả Điền Tề đều coi nho gia như quốc giáo, vì vậy đắc tội với nhà họ Khổng, đồng nghĩa với việc đắc tội với nhà họ Điền và nước Tề, đây chính là nguyên nhân dẫn đến việc bại trận của họ hôm nay!”
“Vì vậy, từ trước đến nay, Tiêu Chính Văn quá cứng rắn, chỉ cần cậu ta mềm yếu một chút thì sẽ không có ngày hôm nay.
Nghe vậy, Ngụy Vinh Kỵ cười nhạo. Sở dĩ nhà họ Ngụy đứng ngoài quan sát là do không biết sau lưng Tiêu Chính Văn còn có con át chủ bài nào hay không, một mặt khác, hắn không quen với cách hàng sự của nhà họ Khổng và nhà họ Điền.
Lúc này, Tiêu Chính Văn đã bước lên, giao thủ với Kiếm Thị.
Mặc dù ông ta chỉ là tùy tùng của Kiếm Thánh, nhưng thực lực thâm sâu khó lường, đã có sức mạnh Ngụy Tiên.
Ngụy Tiên đều là cao thủ Thiên Cảnh cấp bốn trở lên, mà Tiêu Chính Văn mới chỉ đạt cảnh giới Thiên Cảnh cấp một, theo hắn thấy, việc giết Tiêu Chính Văn vô cùng dễ dàng.
Vì vậy, không cần để tâm nhiều đến Tiêu Chính Văn.
Thấy Tiêu Chính Văn cầm giáo Bá Vương, lao về phía mình, Kiếm Thị cười khinh, tùy ý chém giết.
Ngụy Tiên ra tay đương nhiên hơn hẳn các cao thủ Thiên Cảnh bình thường khác, chỉ một bóng kiếm đã dung hợp cả trời đất, như thể cả trời đất cùng chém Tiêu Chính Văn.
Nói chung, nhát kiếm này của ông ta quá đủ để giết một cao thủ Thiên Cảnh cấp một bình thường.
Nhưng ông ta đâu biết Tiêu Chính Văn không chỉ là Thiên Cảnh cấp một. Mà còn có thể tự tay giết chết mấy vị Ngụy Tiên.
Hiển nhiên, phía âm phủ không hề báo tình hình thực tế cho vùng ngoài lãnh thổ, rõ ràng là đang hãm hại Vạn Kiếm Cốc.
Bởi vậy, vừa giao chiến, Kiếm Thị đã chịu tổn thất lớn, nhát kiếm của hắn chẳng những không chém Tiêu Chính Văn thành hai mảnh như trong tưởng tượng mà ngay cả một góc áo của Tiêu Chính Văn cũng không đụng vào nổi.
Thấy vậy, Kiếm Thị nhíu mày, trong lòng thầm kinh ngạc.
Thực ra, nếu nói một cách nghiêm túc, thực lực của ông ta chỉ trên Tả Phượng Kiều, thậm chí còn không bằng Sở Giang Vương.
Ngoại trừ việc lớn tuổi hơn thì ông ta chẳng có ưu thế đáng nói cả.
Ngay cả Tả Phượng Kiều cũng không chịu nổi một chiêu trước Tiêu Chính Văn, thì ông ta cũng chả khá hơn là bao.
Tiêu Chính Văn phóng giáo tới, ánh sáng bạc lập tức chiếu sáng cả bầu trời, toàn bộ bầu trời Đế Khư bao phủ bằng một tầng ánh sáng bạc.
Khí tức mạnh mẽ tạo ra một trận sóng gió lớn trong hư không.
Một luồng gió thổi mạnh phá hủy hết mọi thứ, dù chỉ là một tia khí tức, nhưng cũng có thể san bằng một ngọn núi.
Trong phút chốc, những cao thủ tới xem trận chiến đa biến thành sương máu bay khắp nơi.
Nhìn có vẻ như Tiêu Chính Văn chỉ tùy ý tung đòn, nhưng thực tế không phải vậy.
Lúc này, Tiêu Chính Văn đã không còn nương tay nữa, làm sao có thể thương xót những tên ác ma muốn giết điện Thần Long?
Trong nháy mắt, thanh giáo dài đã chém đứt một cánh tay của Kiếm Thị.