Hắn chỉ là đứa con trai nối dõi đời thứ ba, làm gì có quyền lực quyết định sự sống chết của Lục Hoài Viễn chứ?
“Anh Tiêu, anh cũng nghe thấy rồi đấy, Lục Hoài Viễn không ở nơi này, nếu anh muốn gặp ông ta thì có thể đi theo chúng tôi tới Kaman cách đây mấy chục cây số!”
Emmanuel cố gắng kìm nén ngọn lửa giận trong lồng ngực, nghiến răng nói.
“Ồ? Lục Hoài Viễn ở Kaman sao? Mấy người muốn tôi cứ quanh quẩn ở Âu Lục mãi à?”
Tiêu Chính Văn nở nụ cười lạnh lùng!
Không dùng con dao tốt nhất thì phung phí của trời quá rồi!
Nhờ sự giúp đỡ của hai chủ tế này để diệt trừ Emmanuel và Capua và tiện tay bắt sống Jason mới là thượng sách!
Đây gọi là không cần đánh cũng khiến quân địch quy phục!
Chào hỏi với một gia tộc lớn như Asia Lanci, trong tay không có thẻ bài thì chắc chắn không ổn!
Nguyệt Ảnh và Thương Nguyệt cũng hiểu ra ý đồ của Tiêu Chính Văn, hai người đồng thời lùi ra sau mấy bước đứng sát bên cạnh Tiêu Chính Văn, tỏ ý bản thân không có quan hệ gì với gia tộc Asia Lanci!
“Santos, ông cũng nghe thấy rồi, không phải tôi không muốn đi, mà là…”
“Đấy là chuyện của cậu! Giáo Đình của mấy người giương cao ngọn cờ từ thiện cả nghìn năm nay, mà lại giết bao nhiêu dân thường chúng tôi! Bao nhiêu tín đồ lương thiện đều đã chết thảm trong tay mấy người!”
“Sự việc đã trôi qua cả nghìn năm, mấy người còn dám đặt chân lên Thánh Đô của nghìn năm trước, đây là đang xem thường Thần Minh!”
Giọng nói của Santos lạnh băng dị thường, ngay cả Tiêu Chính Văn cũng có thể nghe ra nỗi căm hận thấu xương của ông ta!
Không sai, đội quân chữ thập nhiều lần xuất trận, giết người khắp nơi!
Mà Giáo Đình mới chính là kẻ đầu sỏ thật sự phía sau.
Vậy nên, mối hận thù của hai bên nhất định sẽ khiến Santos mất đi lý trí!
Đây chính là thời cơ tốt nhất để Tiêu Chính Văn phản đòn!
“Theo những gì tôi biết, Giáo Đình vẫn luôn nhòm ngó tới Phi Lục, những gia tộc này liên thủ với Giáo Đình, mục đích chính là thông qua bọn họ để chà đạp lên tín ngưỡng của Phi Lục! Là một người phương Đông, tôi vô cùng đồng cảm với cảnh ngộ của Phi Lục!”
Không đợi Emmanuel lên tiếng giải thích, Tiêu Chính Văn đã chém cho hắn thêm một nhát dao vô hình!
“Tiêu Chính Văn! Mày… mày thật bỉ ổi!”