Chương 524: Không biết xấu hổ!
Mọi người đều chết lặng.
Ánh mắt của gần trăm người lúc này đều đổ dồn vào người Khương Vy Nhan!
Bọn họ đứng đây đợi suốt một ngày cũng không gặp được trợ lý của ông Westley.
Tuy nhiên, bây giờ vị doanh nhân nước ngoài này lại trân trọng mời một người phụ nữ vào trong nói chuyện với mình.
Chuyện này đúng là chỉ xảy ra trong tưởng tượng!
“Mẹ kiếp! Người phụ nữ đó là ai? Ông Westley thực sự mời cô ta vào nói chuyện sao?”
“Có chút ấn tượng, hình như là người nhà họ Khương”.
“Khương Vy Nhan! Tôi biết cô ta, con của con trai thứ nhà họ Khương! Đó không phải Khương Văn Kỳ sao, bọn họ cũng ở đó”.
Cùng với tiếng bàn tán của mọi người, thân phận của Khương Vy Nhan được phơi bày, tất cả mọi người đều vô cùng ngạc nhiên!
Khương Văn Kỳ và Khương Mỹ Nghiên đều sững sờ!
Chuyện gì thế này?
Ông Westley lại mời Khương Vy Nhan vào trong?
Đây… đây rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Khương Vy Nhan cũng đang ngây người ra, nghi ngờ nhìn về phía doanh nhân trước mặt, hỏi: “Ông đang gọi tôi sao?”
Vị doanh nhân nước ngoài lịch sự đáp: “Vâng, cô Khương, chính là cô, ông Westley nhà chúng tôi đã đợi cô lâu lắm rồi, mời cô đi theo tôi”.
Nó xong, vị doanh nhân nước ngoài làm động tác mời.
Khương Vy Nhan đầy nghi hoặc quay đầu nhìn Tiêu Chính Văn liền thấy anh mỉm cười, nói: “Đi đi, bàn bạc cho tốt nhé”.
Cô gật đầu, đi theo doanh nhân nước ngoài, bước vào trong ánh mắt ghen tị và đố kỵ của tất cả mọi người.
Lúc này, bên ngoài trở nên vô cùng náo nhiệt.
Tất cả mọi người đều đang bàn luận, Khương Vy Nhan là một người mới, có tài đức gì mà có thể khiến ông Westley đích thân mời vào.
Khoảng mười phút sau, Khương Vy Nhan đi ra, vẻ mặt đầy kinh ngạc.
Mọi người đều đang quan sát cô.
Khương Mỹ Nghiên lập tức lạnh lùng nói: “Ha ha, tôi còn tưởng lợi hại thế nào cơ, vừa mới vào chưa bao lâu đã đi ra, sợ rằng bàn hụt rồi đúng không”.
Một câu nói khiến tất cả mọi người đều phản ứng lại.
Khương Văn Kỳ cũng thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần Khương Vy Nhan không thành công vậy thì ông ta cũng sẽ không tổn thất gì.
Nhưng đột nhiên!
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Khương Vy Nhan cầm hợp đồng trong tay, kích động lao về phía Tiêu Chính Văn, hét lớn: “Chồng ơi, ông Westley ký hợp đồng với em rồi, em lấy được hợp đồng lần này rồi!”
“Hả?”
Mọi người đều sửng sốt!
Tất cả đều trợn tròn mắt, vẻ mặt không tin!
Khương Mỹ Nghiên và Khương Văn Kỳ là sốc nhất, bọn họ hét lớn: “Không thể nào, làm sao có thể như vậy được…”
Tiêu Chính Văn ôm Khương Vy Nhan, xoay tại chỗ một vòng, nói: “Vợ anh là giỏi nhất”.
Khương Vy Nhan rơm rớm nước mắt, cô không ngờ rằng mình có thể lấy được hợp đồng lần này.
Đây không phải là đã cướp được hợp đồng hợp tác từ gần một trăm công ty lớn và các gia tộc quyền thế đang có mặt ở đây sao?
Ngay lập tức, đại diện của các doanh nghiệp lớn và gia tộc quyền thế đều vây quanh lại, vẻ mặt kích động hét lên:
“Tổng giám đốc Khương, tôi ở tập đoàn Ngã Thiên, chúng tôi muốn hợp tác với cô!”
“Nhà họ Phương tôi muốn hợp tác với cô!”
Hiện trường hoàn toàn hỗn loạn, mọi người đều hiểu được một chuyện.
Đó chính là nếu muốn hợp tác với doanh nhân nước ngoài như Westley thì bây giờ phải thiết lập quan hệ hợp tác với Khương Vy Nhan.
Vì vậy, lúc này, trong mắt bọn họ, Khương Vy Nhan không khác gì cái bánh ngọt.
Khương Văn Kỳ và Khương Mỹ Nghiên lập tức bị đẩy ra ngoài, vẻ mặt kinh ngạc và tức giận nhìn chằm chằm Khương Vy Nhan đang được mọi người vây xung quanh!
“Chết tiệt! Bố, chuyện gì đang diễn ra vậy? Dựa vào đâu mà lại là con ả Khương Vy Nhan đó chứ?”, Khương Mỹ Nghiên tức giận dậm chân.
Khương Văn Kỳ cũng sốc không kém, nghi ngờ hỏi: “Lẽ nào là vì Tiêu Chính Văn?”
“Không thể nào! Anh ta bây giờ có phải chủ soái Bắc Lương đâu! Hơn nữa, Westley này là doanh nhân nước ngoài, cho dù anh ta là chủ soái Bắc Lương thì có tác dụng gì chứ!”, Khương Văn Kỳ phẫn nộ hét lớn.
Khương Văn Kỳ gật đầu, sắc mặt lạnh lùng, bất giác nở nụ cười.
Nhìn thấy bố đột nhiên mỉm cười, Khương Mỹ Nghiên nghi ngờ hỏi: “Bố, đến lúc này rồi mà bố còn cười được à?”
Khương Văn Kỳ nói: “Con gái ngốc ạ, nếu Khương Vy Nhan đã lấy được hợp đồng với ông Westley thì chẳng phải là nhà họ Khương ta đã lấy được sao!”
Nghe thấy vậy, Khương Mỹ Nghiên ngây người ra, sau đó mới phản ứng lại: “Bố, ý của bố là?”
Khương Văn Kỳ nói: “Dù sao Khương Vy Nhan cũng là người nhà họ Khương, mặc dù cô ta đã rời khỏi nhà họ Khương, nhưng máu đặc hơn nước, chỉ cần chúng ta nói khéo một tý, hợp đồng với ông Westley tự khắc sẽ về tay chúng ta thôi!”
“Đúng vậy!”, Khương Mỹ Nghiên vỗ tay, trên mặt lộ ra một nụ cười gian xảo.
Sau đó, Khương Văn Kỳ chen vào, hét lớn: “Vy Nhan, Vy Nhan, chúc mừng cháu, lấy được hợp đồng với ông Westley, bác cả vui thay cho cháu!”
Khương Văn Kỳ cố chen vào, những người xung quanh cũng khó khăn lùi lại một chút.
Người này đúng là không biết xấu hổ.
Vừa nãy còn lăng mạ đủ kiểu, bây giờ thì sáp vào!
Khương Vy Nhan cũng cười nhạt, nói: “Cám ơn bác cả”.
Khương Văn Kỳ lập tức nói: “Cám ơn gì chứ, chuyện nên làm mà, chúng ta đều là người nhà họ Khương, bác là bác cả của cháu mà, đi thôi, bác cả mời cháu ăn cơm, chúng ta cùng nhau chúc mừng”.
“Mẹ kiếp! Ông đúng là không biết xấu hổ!”
“Đúng vậy, vừa nãy người nào đó còn lớn tiếng mắng chửi, bây giờ thấy người ta hợp tác thành công rồi thì sấn lại bác cả bác hai, còn muốn kéo cô ấy đi để một mình trục lợi à?”
“Tổng giám đốc Khương, nhà họ Liễu chúng tôi mời cô đi ăn cơm, chỉ cần có thể được hợp tác với cô, chuyện gì cũng được hết!”
Đột nhiên, tất cả mọi người đều lo lắng.
Khương Văn Kỳ mặt dày nói muốn kéo Khương Vy Nhan đi để trục lợi một mình.
Khương Văn Kỳ sa sẩm mặt mày, nói: “Mấy người nói linh tinh gì thế? Tôi là bác cả của nó, tôi thật lòng thấy mừng cho con bé đấy chứ!”
“Phì! Đồ chó già mặt dày!”
“Cái tính nết của nhà họ Khương các người, chẳng lẽ chúng tôi không biết sao”.
“Mặt dày như thớt, không biết xấu hổ!”
Mọi người đồng loạt mắng chửi.
Có một số người thậm chí còn cãi nhau với Khương Văn Kỳ, chỉ thiếu lao vào đánh nhau nữa thôi.
Lúc này, Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói: “Im lặng hết đi, ông ta dù sao cũng là bác của vợ tôi”.
“Đúng đúng đúng! Tiêu Chính Văn, đúng là cháu sáng suốt”, Khương Văn Kỳ không ngờ rằng Tiêu Chính Văn lúc này lại đứng ra giúp mình, lập tức nở nụ cười.
Mọi người nghe xong chỉ đành bó tay, âm thầm quan sát.
Tuy nhiên, câu tiếp theo của Tiêu Chính Văn khiến sắc mặt Khương Văn Kỳ như chìm xuống đáy.
Anh nói: “Khương Văn Kỳ, nếu như ông thật sự mừng thay cho Khương Vy Nhan, vậy thì chi bằng nhân lúc này, ở trước mặt mọi người, xin lỗi vợ tôi đi, sao nào? Dù sao, đều là người một nhà cả, chúng tôi sẽ không trách ông vì những chuyện quá quắt mà trước đây ông làm ra nữa”.
Nghe thấy vậy, Khương Văn Kỳ sững sờ!
Ông ta nhìn ánh mắt giảo quyệt của Tiêu Chính Văn, khóe miệng không ngừng co giật!
Tiêu Chính Văn chết tiệt!
Khương Vy Nhan cũng ngây ra, không ngờ Tiêu Chính Văn lại làm như vậy.
Cô cũng định thôi rồi, tuy nhiên, nghĩ một lúc, cô không lên tiếng nói gì.
Nhà họ Khương quả thực nợ cô một lời xin lỗi!
“Tiêu Chính Văn, anh đừng quá đáng!”, Khương Mỹ Nghiên lập tức chỉ trích.
Tiêu Chính Văn quay đầu lại, cười lạnh nói: “Đúng rồi, vừa nãy có người nói, nếu như Khương Vy Nhan lấy được hợp đồng sẽ quỳ xuống xin lỗi vợ tôi trước mặt tất cả mọi người, bây giờ, cô có thể quỳ rồi đấy”.
“Anh!”, Khương Mỹ Nghiên tức điên người, lập tức kéo Khương Văn Kỳ xoay người rời đi: “Bố, chúng ta đi! Chẳng phải chỉ là một hợp đồng thôi sao, có gì to tát đâu chứ!”
Tuy nhiên!
Khương Văn Kỳ kéo cánh tay Khương Mỹ Nghiên, lạnh lùng nói: “Quỳ xuống!”