“Thầy, con chỉ tiện miệng nói mà thôi, bây giờ vùng ngoài lãnh thổ đều phong tên họ Tiêu đó lên tận trời, thậm chí ngay cả cô chủ Bạch Ngọc Trinh của nhà họ Bạch cũng đích thân cử người đi đưa giấy mời!”
“Thật sự không biết tên họ Tiêu này có tài đức gì mà ngay cả nhà họ Bạch cũng phải nhìn hắn bằng con mắt khác!”
Nói tới đây, Lữ Đồng Quang siết tay thành nắm đấm, trong mắt ngập tràn vẻ căm hận.
Bạch Ngọc Trinh đẹp như tiên nữ, từ mười mấy năm trước, trong một cơ duyên hết sức trùng hợp, khi Lữ Đồng Quang cùng với Trương Cảnh Nhạc tới dự tiệc đã từng gặp mặt.
Bắt đầu từ ngày hôm đó, Lữ Đồng Quang đã bị dáng vẻ xinh đẹp của Bạch Ngọc Trinh thu hút tới say mê, thậm chí ngay cả trong mơ cũng chỉ toàn là hình bóng của Bạch Ngọc Trinh.
Ban đầu, Lữ Đồng Quang chẳng hề bận tâm tới thông tin Tiêu Chính Văn tới vùng ngoài lãnh thổ, theo hắn thấy, có hôm nào là không có tới hàng nghìn hàng vạn người của thế tục tới vùng ngoài lãnh thổ?
Tiêu Chính Văn là cái thá gì?
Thế nhưng rất nhanh, thông tin Bạch Ngọc Trinh cử người đi đưa giấy mời, chủ động hẹn gặp Tiêu Chính Văn đã truyền tới tai Lữ Đồng Quang.
Nghe thấy tin này, trong lòng Lữ Đồng Quang lập tức bùng lên vô vàn ngọn lửa đố kỵ!
Mặc dù Bạch Ngọc Trinh không biết hắn là ai, nhưng hắn lại coi Bạch Ngọc Trinh như là vợ mình từ lâu!
Theo hắn thấy, Tiêu Chính Văn rõ ràng đang ngang nhiên cướp vợ!
“Bây giờ Tiêu Chính Văn đang nổi như cồn, nhưng loại thanh niên giống như cậu ta, cả mấy trăm năm trở lại đây ta đã gặp quá nhiều rồi! Chẳng có mấy người có thể bước tới cuối cùng được đâu!”
Trương Cảnh Nhạc đưa tay vuốt râu, bình thản nói.
“Hừ, theo con thấy, Tiêu Chính Văn chẳng qua chỉ là một tên hư danh mà thôi! Khổng Tề Thiên sợ anh ta chứ con thì không!”
Lữ Đồng Quang siết chặt hai nắm đấm, nghiến răng nói.
Trương Cảnh Nhạc liếc nhìn Lữ Đồng Quang, khẽ lắc đầu nói: “Đồ nhi, mặc dù bây giờ con đang ở cảnh giới Nhân Hoàng, thế nhưng con chẳng thể bằng được Khổng Tề Thiên đâu!”
“Căn cơ của nhà họ Khổng hết sức thâm sâu, thủ đoạn cực nhiều, theo như ta thấy, con muốn vượt qua Khổng Tề Thiên, ít nhất vẫn phải cần tới một trăm năm!”
Cảnh giới áp chế chỉ là đối với người bình thường mà nói thôi, loại người giống như Khổng Tề Thiên và Tư Mã Tư đều có thể chém giết ngược dòng được hết!
Đừng thấy Khổng Tề Thiên chỉ là Nhân Vương cấp năm mà lầm, thực tế ông ta gần như là sự tồn tại có thể gọi là “biến thái”, năm lần luân hồi, năm lần thử thách, cùng là Nhân Vương cấp năm, thế nhưng chiến lực lại không hề thua kém so với cảnh giới Nhân Hoàng!
Giữa Lữ Đồng Quang và Khổng Tề Thiên, mặc dù nói cách biệt không lớn, thế nhưng hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của Khổng Tề Thiên!
“Sư phụ, con…”