Theo kế hoạch ban đầu của hắn, sau khi giúp đỡ nhà họ Lý thu phục nhà họ Diệp, hắn có thể mượn thế lực hiện tại của nhà họ Diệp để trở nên lớn mạnh hơn ở âm phủ, thậm chí mở ra một phương trời của riêng hắn ở đây.
Nhưng người tính không bằng trời tính, khi kế hoạch đã đi đến cuối thì lại gặp phải người mà hắn không muốn gặp cả đời này nhất.
Thân là thế tử hoàng tộc, dĩ nhiên Tư Mã Tư cảm thấy hơi đau đầu, ngay lúc hắn nhận ra Tiêu Chính Văn thì hắn đã biết chuyến đi đến âm phủ lần này của mình e là lại không có kết quả gì.
Hơn nữa chỉ cần là nơi có Tiêu Chính Văn chắc chắn sẽ gây ra làn sóng lớn, lần này không chỉ kế hoạch của hắn bị sụp đổ mà ngay cả nhà họ Lý cũng sẽ không có kết quả tốt đẹp.
“Sao lại thế…”, Diệp Thiên Thiên không dám tin nhìn Tư Mã Tư.
Trong mắt cô ta Tư Mã Tư là người rất mạnh, đó là thế tử nhà họ Tư Mã rất kiêu ngạo, cao thủ cảnh giới Đại Đế đỉnh cấp.
Đến nhà họ Diệp cũng phải sợ thủ đoạn và cách làm việc của hắn.
Hơn nữa một phút trước đó còn khống chế nhà họ Diệp trong lòng bàn tay, thoáng chốc sao lại biến thành một người khác vậy, trở nên cực kỳ ngoan ngoãn?
Lúc này cô ta dời mắt nhìn sang Diệp Phàm, trước đó cô ta nghe nói Diệp Phàm mời được một vị cao thủ tuyệt thế, chẳng qua lúc đó cô ta không để tâm nhiều đến mấy lời nói này.
Mặc dù đó là em ruột của cô ta nhưng nhiều năm qua Diệp Phàm đã từng làm việc gì đáng tin cậy chưa?
Lý Phi Long càng hoang mang hơn cô ta.
Hắn khó hiểu nhìn Tư Mã Tư, muốn nhận được ám hiệu từ Tư Mã Tư nhưng lúc này bản thân Tư Mã Tư còn khó được bảo toàn, còn tâm tư nào quan tâm đến Lý Phi Long nữa chứ?
“Ra tay đi!”
Tiêu Chính Văn vừa uống trà, vừa bình thản nói.
Nghe thấy thế, Tư Mã Tư nhíu mày.
Dĩ nhiên hắn hiểu ý nói ra tay của Tiêu Chính Văn là ra tay với người nhà họ Lý chứ không phải nhà họ Diệp.
Nhưng Lý Phi Long là con trai duy nhất của Lý Thiên Tứ, một khi động vào hắn thì nhà họ Lý cũng sẽ không tha cho Tư Mã Tư.
Nhưng so với Tiêu Chính Văn, sức đe dọa của nhà họ Lý vẫn còn rất nhỏ.
Sau này bị nhà họ Lý tính sổ vẫn tốt hơn bây giờ chết trong tay người đàn ông trước mặt này.
Sau khi cân nhắc lợi và hại giữa hai bên, ánh mắt Tư Mã Tư lóe lên tia lạnh lùng, giơ tay lên vung một kiếm đánh về phía Lý Phi Long với tốc độ cực nhanh.
“Anh Tư Mã, anh...”
Lý Phi Long thấy Tư Mã Tư ra tay đánh mình cũng kinh ngạc thốt lên.
Bên cạnh hắn cũng có cao thủ Đế Cảnh bảo vệ, sao có thể ngồi nhìn Tư Mã Tư bị đánh bị thương được?
Tên đó giơ tay lên, hai tia sáng lạnh lẽo đánh về phía Tư Mã Tư.
Nhưng không luồng kiếm quang đó chưa đánh tới, Tư Mã Tư cười khẩy, sau đó lật cổ tay lại, tia lạnh lẽo lướt qua, hai đầu người đồng loạt rơi vào giữa không trung.
Một Đế Cảnh cấp một, một Đế Cảnh cấp ba thì sao có thể là đối thủ của Tư Mã Tư?
Hắn vừa giơ tay lên đã khiến hai đệ tử của nhà họ Lý ngã xuống chết.
Cùng lúc đó Lý Phi Long cũng nhân cơ hội này đi đến cảnh cửa sảnh lớn.