Sáu vị quốc lão gật đầu, thái độ không giống nhau, nhưng thần sắc đều nghiêm trọng và nặng nề, trong ánh mắt hiện lên vẻ sắc bén và hỗn loạn.
Một người vóc dáng khá cao trong số đó, khí phách uy nghiêm, mặt dài mày kiếm, ánh mắt sáng như sao, râu dài, nhìn Thiên Tử hỏi: “Hoa Quốc đã tới thời khắc nguy hiểm nhất cần chúng tôi phải xuất quan sao?”
Thiên Tử nói: “Đại quốc lão, Hán Vương trở về rồi”.
“Hán Vương?”
Nghe xong, sáu vị quốc lão đều nhíu mày, thần sắc trở nên cực kì khó coi!
Sắc mặt Đại quốc lão sa sầm, hít sâu một hơi rồi nói: “Thằng nhóc Hán Vương đó là nhân tài kiệt xuất. Chỉ tiếc, dã tâm quá lớn, lệch lạc với ý chí của Hoa Quốc. Nếu không, tôi còn muốn giúp đỡ nó trở thành Thiên Tử”.
Câu nói này vừa dứt, năm vị quốc lão còn lại cũng đồng loạt gật đầu, như thể tán đồng với ý kiến của Đại quốc lão.
Nhưng hiện thực lại là Hán Vương bị dã tâm của mình che mờ, bước vào con đường khác biệt với Hoa Quốc, phản bội Hoa Quốc, phản bội hàng tỷ người dân Hoa Quốc.
Sau đó, Đại quốc lão trầm giọng hỏi: “Chỉ một Hán Vương nhỏ bé, chẳng lẽ Thiên Tử lại không đối phó được hay sao? Năm đó, nó bị cậu và Tiêu Long cùng nhau đánh đuổi Hán Vương ra khỏi Hoa Quốc đúng không? Bây giờ cậu ta ngóc đầu trở lại rồi, nói gì thì nói cũng không thể là đối thủ của cậu mà nhỉ?”
Thiên Tử trầm mặc nói: “Đại quốc lão, thế lực sau lưng Hán Vương không phải chỉ có mình ông ta. Vài năm nay ông ta ẩn náu bên ngoài, đã sở hữu cho mình một đội gồm hai trăm nghìn tử sĩ, còn qua lại mật thiết với các lãnh đạo cấp cao của các nước. Lần này ông ta trở về, chỉ e là gây bất lợi với Hoa Quốc, muốn lật đổ thế cục ổn định của Hoa Quốc hiện giờ”.
Nghe vậy, sáu vị quốc lão đều rơi vào trầm tư.
Sau đó, Nhị quốc lão cao gầy, ánh mắt sắc bén, lạnh lùng mắng nhiếc: “Một tên Hán Vương bé nhỏ cũng muốn lật đổ thế cục ổn định mà Hoa Quốc không dễ dàng xây dựng được trăm năm nay sao? Phải trừ bỏ mối nguy hại và dập tan dã tâm đó, nên tru di cửu tộc!”
Nhị quốc lão khá nóng nảy, rất dễ cáu gắt, trong mắt cụ ấy cũng không chứa nổi nửa hạt cát!
Cụ ấy một người mạnh mẽ, rất ghét những thế lực uy hiếp đến Hoa Quốc!
Cường giả chết trên tay cụ ấy không kể xiết!
Thiên Tử chắp tay nói: “Nhị quốc lão nói đúng”.
Đại quốc lão cau mày nói: “Cụ thể là như thế nào, bảo sáu người chúng tôi cùng xuất quan thì tuyệt đối không phải chỉ để đối phó với một Hán Vương”.
Thiên Tử thở dài nói: “Các vị quốc lão, theo như tin tức từ Cục tình báo Hoa Quốc gửi tới, lần này Hán Vương chắc sẽ liên thủ với nước ngoài, khơi mào cuộc chiến tranh có thể ghi vào lịch sử Hoa Quốc! Cuộc chiến này sẽ dẫn đến những ảnh hưởng sâu sắc tới Hoa Quốc! Thế lực nước ngoài nhất định sẽ phái cường giả cấp chủ soái và cường giả Thiên Vương, xâm phạm tới các cửa ngõ quốc gia của các chiến khu của ta!”
“Tới lúc đó, ngay cả sáu cửa ngoại thành và bốn cửa nội thành của Long Kinh cũng sẽ bị tấn công bởi các cường giả này! Vì thế, tôi không thể không mời các vị quốc lão ra tay trấn giữ Long Kinh! Khống chế cường giả nước ngoài!”
Nghe xong, sắc mặt của sáu vị quốc lão trở nên nặng nề.
Các cụ ấy không ngờ mọi việc sẽ biến thành như vậy.
Hán Vương lại muốn khơi mào chiến tranh các nước!
Mà sau đó, câu nói tiếp theo của Thiên Tử lại khiến sáu vị quốc lão càng kinh ngạc hơn!
“Sáu vị quốc lão, còn có một chuyện, thời hạn năm năm đã đến, cường giả của bốn chiến trường lớn ngoài lãnh thổ sẽ quy tụ lại. Đến lúc đó, sẽ lại có thêm một chiến trường đẫm máu! Nếu lãnh đạo cấp cao của các nước mời cường giả của bốn chiến trường lớn ngoài lãnh thổ ra tay, vậy thì Hoa Quốc sẽ phải đối mặt với cuộc chiến toàn quốc...”
Thiên Tử dứt lời, sắc mặt Đại quốc lão u ám, nói: “Bốn chiến trường lớn ngoài lãnh thổ đã chuẩn bị mở rồi à?”
Thiên Tử gật đầu nói: “Đúng vậy. Cổng mở ra, những cường giả còn sống sót quay về, sẽ trở thành cường giả mạnh nhất của các nước!”
Đại quốc lão gật đầu, ánh mắt lóe sáng nói: “Cũng không biết lần này mười sáu nhân tài quái vật mà Hoa Quốc chúng ta cử đi có mấy người có thể sống sót mà quay về”.
Thiên Tử yên lặng, nói: “Đây là điều mà tôi lo lắng nhất. Nếu lần này nhân tài quái vật được Hoa Quốc cử đi không ai trở về, đối với Hoa Quốc mà nói thì đây là kết quả không thể chấp nhận được! Suốt năm năm, Hoa Quốc chúng ta sẽ mất đi cường giả của mình, sẽ bị các cường quốc ghi nhớ...”
Đại quốc lão gật đầu, năm vị quốc lão khác cũng gật đầu theo.
Sau đó, Đại quốc lão hỏi: “Bên Võ Thần Tông thế nào? Bọn họ sẽ phái cường giả canh giữ cửa ngõ quốc gia chứ?”
Thiên Tử nghe xong, trầm mặc một lúc rồi nói: “Đại quốc lão, lần này tôi không thông báo cho Võ Thần Tông”.
“Không thông báo ư?”
Đại quốc lão nghe vậy, đanh mặt lại, rồi như hiểu rõ điều gì đó, cụ ấy nói: “Thiên Tử, tôi hiểu ý của cậu, nhưng chuyện lớn của quốc gia, Võ Thần Tông cũng phải tham gia. Nếu sau trận chiến Võ Thần Tông có yêu cầu quá đáng nào, tôi sẽ bàn bạc với họ”.
Nghe vậy, Thiên Tử mới gật đầu: “Vậy thì nghe theo ý của Đại quốc lão”.
Đại quốc lão gật đầu, sau đó ngước lên nhìn bầu trời, hỏi: “Có những ai tham gia hội nghị cường giả ngoài lãnh thổ này?”
“Tiêu Chính Văn, chủ soái của ba trăm nghìn quân Phá Long Bắc Lương, đã đạt tới cảnh giới Thiên Vương một sao”.
Thiên Tử nói, vẻ mặt tràn đầy kích động và hưng phấn, thậm chí còn hơi kiêu ngạo.
“Tiêu Chính Văn? Thiên Vương một sao? Bao nhiêu tuổi rồi? Tại sao trước khi tôi bế quan chưa từng nghe đến cái tên này?”
Đại quốc lão thắc mắc.
Bọn họ sống bảy tám mươi năm, trước khi bế quan chưa từng nghe thấy ai tên là Tiêu Chính Văn của Hoa Quốc!
Cảnh giới Thiên Vương một sao của Hoa Quốc đều là cường giả trên đỉnh Kim Tự Tháp!
Theo lý mà nói, bọn họ nên biết mới phải.
Thiên Tử vội nói: “Thưa các vị quốc lão, Tiêu Chính Văn còn rất trẻ, mới hai mươi bảy tuổi”.
Rầm!
Câu nói này cứ như tin sét đánh với các quốc lão ở đây!
Hai mươi bảy tuổi?
Thực lực Thiên Vương một sao?
Quá đáng sợ!
Quái vật gì vậy?
Cả Hoa Quốc này có thể tìm ra người thứ ba không?
Mấy vị quốc lão đưa mắt nhìn nhau, cực kì kinh ngạc!
Lại có thể đạt tới cảnh giới của bọn họ, sao có thể không chấn động chứ?
Nhân tài quái vật như vậy mới là nền móng tương lai của Hoa Quốc!
Hai mươi bảy tuổi, Thiên Vương một sao, nếu cho anh đủ thời gian để nâng cao thực lực, vậy chẳng phải là không có giới hạn hay sao?
Thậm chí, có thể vượt qua cấp độ của Thiên Tử đời thứ nhất và Nhị Đại Thiên Tử, đạt tới đỉnh cao trên thế giới.
Cho nên, sáu vị quốc lão cực kì ngạc nhiên, trong lòng nổi sóng to gió lớn!
“Tốt, tốt lắm! Thiên Vương một sao hai mươi bảy tuổi, Hoa Quốc nhất định phải cố hết sức bảo vệ thanh niên này”.
Đại quốc lão rất kích động, trong ánh mắt là sự phấn khích hiếm có!
Đồng thời, cụ ấy hỏi: “Tiêu Chính Văn này là người của gia tộc nào, bề trên là ai?”
Thiên Tử thở dài nói: “Đại quốc lão, đây chính là điều mà tôi muốn nói với mọi người. Tiêu Chính Văn là cháu của Tiêu Long, là huyết mạch của nhà họ Tiêu”.