“Thật ra mấy hậu bối này sẽ thua Tiêu Chính Văn cũng không kỳ lạ, người như cậu ta nếu nói phía sau cậu ta không có gia tộc lớn chống lưng thì ai mà tin?”
“Cậu ta vẫn chưa đến ba mươi tuổi đã có vinh quang và sức chiến đấu như hôm nay rồi, hơn nữa mỗi lần đều có thể tính toán trước chúng ta, thậm chí còn có thể vứt tiếng xấu cho chúng ta, thủ đoạn và mưu mô như thế chơi đùa mấy hậu bối các cậu trong tay cũng rất bình thường”.
“Hơn nữa bọn tôi cũng không thể nhìn thấu được cậu ta, nếu nói phía sau không có cao nhân lập mưu đồ cho cậu ta, tôi tuyệt đối không tin”, lời này của Tử Cống khiến đám người Caseus há hốc miệng.
“Vậy ông Tử Cống, không biết bên ông có manh mối gì không?”, Elon lại hỏi.
Mặc dù ông ta có thể không sợ gì trước mặt Caseus, thậm chí có thể đánh hắn nhưng Elon nào dám làm thế với Tử Cống.
“Không có bất kỳ manh mối nào, đây cũng là điều kỳ lạ nhất, theo lý cho dù cậu ta và thế lực phía sau qua lại kín kẻ tới mức nào cũng sẽ để lộ chút dấu vết, nhưng…”
Nói đến đây, Tử Cống cũng lộ ra vẻ nghiêm trọng.
“Chẳng lẽ cậu ta là người ngoài vũ trụ phái…”
“Không thể nào! Nhìn thái độ của cậu ta và Hồng Ấn có thể chứng minh điều này”.
Tử Cống tin tưởng điều này, nếu Tiêu Chính Văn cũng đến từ thế lực ngoài vũ trụ này anh sẽ không có thù địch rất mãnh liệt như thế với Hồng Ấn, mà Hồng Ấn cũng sẽ không có ý định giết Tiêu Chính Văn – người ở ngoài vũ trụ như ông ta.
“Nhưng người giống cậu ta chắc chắn không thể là một người bình thường”, Elon hơi lo lắng nói.
“Người này không tầm thường”, Kiếm Tôn bỗng nói.
“Nếu thế lực đằng sau cậu ta không ra tay trong trận chiến này, chắc chắn Tiêu Chính Văn sẽ chết, có lẽ đây chính là thời cơ tốt nhất để vạch trần thân phận thật của cậu ta”, Elon chắc nịch nói.
“Ồ? Là sao nhỉ?”, Kiếm Tôn hơi khó hiểu hỏi.
“Tả Phượng Kiều vốn dĩ đã có vấn đề rồi”, Elon nghiêm nghị nói.
Tử Cống bên cạnh không đợi Elon nói hết ý của mình đã xen vào nói: “Dù Tiêu Chính Văn may mắn thắng được trận này, không biết các vị…”
“Hừ! Vạn Kiếm Cốc không cho phép có người đe dọa đến địa vị của Vạn Kiếm Cốc, lẽ nào bên Điền Kỵ sẽ cho phép một hậu bối đe dọa đến mình sao?”
“Hơn nữa e là nhà họ Trần đã nhìn chằm chằm vào Tiêu Chính Văn, các thế lực hợp sức với nhau, thế lực phía sau cậu ta có muốn nổi lên cũng khó”, ánh mắt Kiếm Tôn toát ra sát khí nói.
Lúc này Tiêu Chính Văn đã lặng lẽ đến thành Đại Phong, thật ra bế quan là giả, nhân cơ hội này lẻn vào âm phủ mới là thật.
Muốn lặng lẽ đi vào âm phủ thì phải đi từ biên giới Tây Vực, thần không biết quỷ không hay trà trộn vào.
Mà thành Đại Phong là sự lựa chọn tốt nhất.
Mặc dù nơi này vẫn chưa bị âm phủ xâm chiếm nhưng đã bị âm khí bao trùm, nói cách khác ranh giới giữa thành Đại Phong và âm phủ đã cực kỳ mờ nhạt.