Mục lục
Chiến thần bất bại – Tiêu Chính Văn (Truyện full tác giả Hắc Long)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 405: Muốn tôi tha cho anh sao?

Tuy nhiên.

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Hàn Khắc Sảng, nhếch môi cười, nói: “Vậy tôi sẽ chờ”.

Sau đó, anh lại ngồi xuống bên cạnh Tô Mặc Như.

“Anh thật sự không sợ sao? Hàn Khắc Sảng là thiếu gia của nhà họ Hán ở tỉnh. Nhà họ Hàn này là thế gia võ thuật ở tỉnh đó. Ở võ đường do nhà họ mở, có hơn ba trăm học trò, ngoài ra còn có hai vị huấn luyện viên cấp binh vương”.

Tô Mặc Như lo lắng nói: “Còn có Hàn Lôi Long, ông ta là một trong những đại sư võ thuật hàng đầu của tỉnh, thực lực của ông ta hình như cũng phải ngang hàng với cấp quân vương…”

Hai huấn luyện viên cấp quân vương.

Một ông bố với sức mạnh của một quân vương.

Thực lực như vậy trong mắt người thường, quả thực là vô cùng mạnh mẽ.

Nhưng trong mắt Tiêu Chính Văn thì anh không sợ hãi chút nào!

“Sao? Cô lo lắng cho tôi à?”, Tiêu Chính Văn nhướng mày trêu đùa.

Có những lúc Tiêu Chính Văn phát hiện ra Tô Mặc Như khá buồn cười, nên anh thản nhiên trêu chọc, coi như một cách giải tỏa bầu không khí căng thẳng.

Nghe vậy Tô Mặc Như sửng sốt, sau đó bĩu môi: “Ai lo lắng cho anh chứ? Tôi chỉ… chỉ muốn nói cho anh biết là đừng có chọc vào nhà họ Hàn này! Bây giờ anh gặp rắc rối rồi đấy!”

“Ừ”, Tiêu Chính Văn thờ ơ đáp, anh cầm đũa lên, bắt đầu dùng bữa.

Chủ yếu là anh thực sự đói.

Nhìn thấy cảnh này, những người khác trong phòng bao rất tức giận!

Đặc biệt là Hàn Khắc Sảng, mặt hắn đỏ bừng, ánh mắt lạnh tanh!

Tên Tiêu Chính Văn này ngang ngược quá nhỉ?

Không bao lâu sau, cửa phòng bao bị đá thật mạnh, mở ra, kèm theo đó là một tiếng gầm rú: “Dám ra tay với thiếu gia Hàn, là thằng nào muốn tìm đường chết thế?”

Ngay sau đó, một người đàn ông xăm mình lực lưỡng xông vào từ ngoài cửa cùng với bảy tám tên côn đồ, vẻ mặt hung tợn, lạnh lùng!

Trông đám người này không khác gì băng đảng xã hội đen trong các bộ phim Hồng Kông, thực sự đáng sợ, trong tay còn đang cầm vũ khí nguy hiểm như dao!

Kể từ khi bọn chúng xuất hiện, đám người Hàn Khắc Sảng ở trong phòng bao đều đứng dậy, vẻ mặt đầy phấn khích, hứng khởi!

Nhất là Hồ Chí Bằng trước đó không ngừng chửi mắng Tiêu Chính Văn, ngay lập tức nhảy cẫng lên, hét lên vui mừng: “Tới rồi, tới rồi! Hoá ra là anh Khải, Vương Khải! Ha ha ha, lần này Tiêu Chính Văn chết chắc rồi! Anh Khải là đại ca dẫn đầu trong khu này đấy, thủ đoạn ra tay tàn nhẫn lắm!”

Khóe miệng Hàn Khắc Sảng cũng nhếch lên, để lộ nụ cười lạnh lùng, hắn chỉ vào Tiêu Chính Văn đang ngồi, sau đó nói với đám người Vương Khải đang xông vào, ra lệnh: “Vương Khải! Bẻ gãy tay chân của tên này cho bổn thiếu gia, rồi ném hắn ra khỏi đây!”

Bây giờ, hắn đã có đủ tự tin!

Có Vương Khải ở đây, hắn không tin hắn không dẹp yên được chuyện này!

Vương Khải cũng rung vai, tràn đầy khí thế mạnh mẽ, lạnh lùng nói: “Thiếu gia Hàn, cứ giao cho tôi đi! Đảm bảo sẽ làm anh hài lòng!”

Dứt lời, gã nhìn về hướng Hàn Khắc Sảng đang chỉ, gầm lên: “Thằng nhóc kia! Dám ra tay với thiếu gia Hàn à? Mày đang tìm đường chết đấy, đứng lên cho tao!”

Tiêu Chính Văn lúc này đang ăn, nghe thấy tiếng gầm của Vương Khải, anh bình tĩnh đặt đũa xuống, lau miệng, sau đó nhướng mày nhìn qua, nhẹ giọng nói: “Vết thương lần trước đã lành chưa?”

Khoảnh khắc ấy, khi Vương Khải nhìn thấy khuôn mặt mang theo ý cười lạnh lẽo của Tiêu Chính Văn, gã sững người, toát hết mồ hôi lạnh!

“Anh Tiêu, anh cũng ở đây à?”

Vương Khải lập tức thay đổi sắc mặt, y như một con chó chuyên lấy lòng chủ, hoàn toàn không để ý đến ánh mắt kinh ngạc của người khác, chạy lon ton đến chỗ Tiêu Chính Văn, cúi người cung kính, trên mặt nở một nụ cười nịnh nọt.

Vãi chưởng!

Chuyện quái gì thế này?

Hàn Khắc Sảng sững sờ!

Hồ Chí Bằng cũng chết lặng!

Mọi người đều choáng váng!

Anh Tiêu?

Vương Khải thực sự gọi anh ta là anh Tiêu?

Thế giới này bị điên à? Hay là họ nghe nhầm?

Ngoại trừ Tô Mặc Như và Lục Chi Hàng, hầu như tất cả mọi người đều phải kinh ngạc trước hành động của Vương Khải!

Ngay cả Lâm Lập Hàm vẫn luôn giữ thái độ kiêu ngạo lạnh lùng, lúc này cũng phải nhướng mày, nhìn Tiêu Chính Văn với ánh mắt vô cùng tò mò!

Tên này có vẻ lợi hại hơn cô ta tưởng rất nhiều!

Một tiếng “anh Tiêu” của Vương Khải có thể nói là đã khiến toàn bộ đám đông run lên cầm cập!

Tiêu Chính Văn là ai?

Thực sự chỉ là một tên vệ sĩ quèn sao?

Vậy thì tại sao đại ca của khu vực này lại gọi anh ta một tiếng “anh” đầy kính trọng như vậy?

Hơn nữa, nhìn dáng vẻ của Vương Khải, trông chẳng giống diễn kịch chút nào!

Đôi mắt đẹp của Tô Mặc Như tràn đầy vẻ hiếu kỳ, cô ta nghiêm túc nhìn Tiêu Chính Văn đang ngồi bên cạnh mình.

Biết y thuật, biết võ thuật…

Anh ta là ai?

Sắc mặt của Hàn Khắc Sảng lúc này trở nên u ám, sầm sì như trời sắp đổ cơn mưa, tức giận siết chặt nắm tay!

Cả đời này hắn có mơ cũng không thể ngờ rằng đám trợ thủ hắn gọi tới lại phản bội hắn trong nháy mắt như vậy!

Đây không phải là tát vào mặt hắn sao?

Tiêu Chính Văn không ngờ rằng đám trợ thủ của Hàn Khắc Sảng là Vương Khải, người đã được anh “dạy dỗ” lần trước. Nhìn thấy tên này, trong lòng anh liền cảm thấy buồn cười.

Sau khi chào hỏi vài câu đơn giản với Vương Khải, tên này quay đầu lạnh lùng nhìn đám người Hàn Khắc Sảng, chỉ vào mũi mắng chửi: “Thiếu gia Hàn, anh có ý gì đây? Anh gọi tôi tới để xử lý anh Tiêu? Anh mà không nói rõ ràng chuyện này, hôm nay đừng ai rời khỏi nhà hàng này!”

Ánh mắt Hàn Khắc Sảng lập tức tràn đầy vẻ lạnh lẽo, đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận được sự khiêu khích và nhục mạ rõ mồn một thế này!

Hắn nghiến răng nghiến lợi, gằn giọng nói: “Vương Khải! Đừng có mà không biết xấu hổ! Mẹ nó chứ anh có được địa vị như ngày hôm nay còn không phải nhờ tôi à? Ông đây mới là người cho các anh cơm áo gạo tiền! Nếu anh dám đối đầu với tôi, tôi chắc chắn rằng ngay bây giờ, anh và đám anh em của anh sẽ không còn chỗ đứng ở Tu Hà này đâu!”

Vương Khai sửng sốt, vẻ mặt do dự, gã hiểu ý của Hàn Khắc Sảng, lăn lộn ở Tu Hà này, kẻ có tiền mới là vua!

Sở dĩ Vương Khải được người khác tâng bốc như vậy chính là vì đám thiếu gia nhà giàu thường tìm gã đi làm mấy chuyện đánh nhau, gây gổ.

Còn Hàn Khắc Sảng này lại là đại thiếu gia ở tỉnh!

Nếu chọc đến bọn họ, hậu quả khó mà tưởng tượng nổi!

Vương Khải gã thì không quan trọng, quan trọng là đám anh em đang đi theo gã!

Gã trọng tình cảm, cũng trọng nghĩa khí!

Một bên là Hàn Khắc Sảng đang uy hiếp, một bên là anh Tiêu!

Tuy rằng gã lựa chọn nịnh bợ Tiêu Chính Văn là bởi vì gã đã chứng kiến anh đánh nhau rất giỏi, muốn tìm người chống lưng cho gã.

 

Nhưng trước một đại thiếu gia như Hàn Khắc Sảng, Tiêu Chính Văn có thể cầm cự được hay không là điều mà Vương Khải bắt buộc phải cân nhắc.

Trong lúc Vương Khải do dự, sắc mặt Hàn Khắc Sảng liền thay đổi, hắn biết ngay là đám người xấu xa này chỉ biết tiền thôi, trên đời này có chuyện gì mà tiền không giải quyết được chứ?

Không ngờ, Vương Khải đột nhiên nổi loạn, lao tới túm lấy cổ áo Hàn Khắc Sảng và hét lên: “Hàn Khắc Sảng, đừng có mà ra vẻ ta đây ở chỗ này nhé! Đừng tưởng rằng anh có tí tiền là có thể sỉ nhục nhân cách của tôi! Anh Tiêu là đại ca trong lòng tôi, và sẽ luôn như vậy! Anh muốn Vương Khải tôi làm kẻ nhút nhát, thất tín bội bạc sao? Ông đây không bao giờ làm điều đó! ”

“Cút! Còn không cút đi, có tin ông đây cho đàn em chém luôn không?”

Vương Khải mắng mà cảm thấy hết sức thoải mái, nhưng thật ra gã cũng không dám thật sự ra tay đánh anh ta, dù sao đối phương cũng là đại thiếu gia của nhà họ Hàn ở tỉnh!

Nếu đánh chết anh ta, gã không thể nào tiếp tục sinh sống ở Tu Hà này nữa.

“Được, được lắm! Vương Khải, nhớ kỹ lời tao vừa nói, ông đây có cách khiến chúng mày sẽ phải sống như một con chó hoang ở Tu Hà!”

Hàn Khắc Sảng hất tay Vương Khải ra, hung dữ nhìn chằm chằm gã.

Nói xong liền xoay người muốn rời đi, dù sao tình huống hiện tại đối với hắn rất bất lợi!

Tuy nhiên, một câu nói đột ngột vang lên trong phòng bao.

“Tôi cho anh đi à?”

Tiêu Chính Văn từ đầu đến cuối vẫn ngồi lười biếng, lúc này mới bất ngờ lên tiếng, anh đứng dậy đi đến chỗ Vương Khải, vỗ vai gã, tỏ vẻ khen ngợi, rồi nhìn Hàn Khắc Sảng, gương mặt hiện rõ nụ cười lạnh lẽo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
K
30 Tháng năm, 2023 21:14
Xem chuyện giết thời gian cho vui nhưng phải thấy tư tưởng bọn mọi Trung Quốc ghê thật từ , thằng tác giả , cái gì cũng là của chúng nó , có khi cái quần sịp của Tôi nó cũng bảo là khăn mặt của thằng Vua bỏ mẹ nào của đất nước nó cũng nên😂😂😂
K
02 Tháng năm, 2023 10:10
Càng xem càng ghét tg xây dựng nhân vật nữ chính ngu kg biết ví với loài nào nữa
K
27 Tháng tư, 2023 17:04
Xây dựng nhân vật như L , Chiến thần giỏi giang mà lấy phải con vợ bị thiểu năng
K
25 Tháng tư, 2023 17:28
Nữ chính ngu hết phần thiên hạ , xem chuyện mình chỉ mong con này thường xuyên bị ăn đòn , vì vừa ngu vừa đần và mất dạy với người tử tế với mình còn tử tế với người mất dạy và khốn nạn với mình . Nói chung chỉ muốn con này bị ăn đòn
K
24 Tháng tư, 2023 14:33
Đời sợ nhất lấy phải con vợ ngu , mà nhân vật nữ chính vừa ngu lại vừa đần , sao xây dựng nhân vật zở thế
BÌNH LUẬN FACEBOOK