Trong mắt cô ta hoàn toàn mờ mịt, vẫn là cảnh tượng máu me bên cạnh kéo tâm trí cô ta trở về.
Rất rõ ràng, không có Jessica làm con tin, Anric nhanh chóng bị Tiêu Chính Văn đánh hộc máu, chết tức tưởi.
“Mày vẫn muốn dựa vào con tin để chống trả lại sao?”
Tiêu Chính Văn tiến nhanh tới trước mặt tên cầm đầu đám du côn.
Vua Hắc Long và viện binh cũng đến, bọn họ bao vây xung quanh Yuri, mấy chục họng súng đen ngòm nhắm thẳng vào hắn, chỉ cần hắn có bất cứ hành vi quá giới hạn nào thì sẽ bị bắn thành cái sàng ngay lập tức.
Cả người Yuri lạnh băng, hắn biết hành động lần này xem như thất bại rồi.
Rõ ràng vừa nãy suýt chút nữa hắn đã có thể uy hiếp Jessica rồi tháo chạy, sau đó rời khỏi Hoa Quốc để trở về nơi ở của mình và nhận lấy phần thưởng hậu hĩnh.
Thế nhưng, giữa đường lại gặp phải một người thần thông quảng đại, không chỉ giết hết toàn bộ anh em của hắn mà ngay cả Jerry - trợ thủ mà hắn tâm đắc nhất cũng bị hạ gục chỉ với một đòn.
Hắn cực kỳ căm hận tên này.
“Thả Jessica ra, nếu không tôi sẽ bắn chết cậu”.
Vua Hắc Long lớn giọng nói.
“Mấy người đừng lại đây, nếu không, hừ, tao sẽ ghim thẳng một phát súng vào đầu người phụ nữ này”.
“Tôi biết cô ta là công chúa, mấy người phụ trách bảo vệ cho cô ta, nếu như cô ta chết thì mấy người cũng xong đời cả lũ”.
“Tôi chỉ là một tên côn đồ liều mạng mà thôi, dùng mạng của tôi để đổi lấy mạng của cả lũ mấy người, đúng là hời to!”
Yuri đưa súng kề sát vào cổ Jessica, điên cuồng gào lên.
Hắn biết con đường sống duy nhất của mình bây giờ chính là con tin này, hắn cũng có thể nhìn ra lí do đối phương không lập tức giết mình là bởi vì công chúa trong tay hắn đây.
“Khụ khụ khụ”.
Gương mặt bị bóp chặt của Jessica đỏ bừng, cô ta ho sặc sụa không ngừng.
“Im mồm đi con đàn bà đê tiện nhà mày!”
Yuri gào lên.
Jessica chỉ có thể nhẫn nhịn không ho nữa, từ đầu đến cuối ánh mắt cô ta vẫn chỉ nhìn chăm chăm vào Tiêu Chính Văn, mặc dù hiện giờ tính mạng của cô ta có thể bị kết liễu bất cứ lúc nào, thế nhưng cô ta cảm thấy người đàn ông trước mắt này nhất định có cách để cứu mình.
Không biết tại sao, Jessica rất tin tưởng vào trực giác của bản thân, rõ ràng cô ta và người đàn ông này quen biết chưa bao lâu, vậy mà anh ta có thể mang tới cho cô ta cảm giác an toàn lớn đến thế.
“Không được manh động, không được làm công chúa bị thương, nếu không cậu nhất định sẽ bị trừng trị thích đáng”.
Vua Hắc Long hô lên, nhưng nhất thời cũng không có cách nào cả, bởi vì công chúa đang ở trong tay bọn chúng, bọn họ ném chuột thì lại sợ vỡ bình.
“Hừ, đến mà giết tôi đi, xem đạn của mấy người nhanh hay là đạn của tôi nhanh. Để xem công chúa này lớn mạng hay Yuri tôi lớn mạng”.
Yuri đắc ý gào lên.
Binh lính quân Hắc Long và cả vua Hắc Long đứng xung quanh, trong mắt đều ngùn ngụt lửa giận, nhưng bọn họ vẫn cố gắng kiềm chế sự kích động muốn giết chết hắn ta.
“Cậu muốn thế nào?”
Vua Hắc Long hỏi.
“Muốn thế nào sao? Chẳng thế nào cả, tôi chỉ muốn cùng đến chỗ chết với mấy người”.
Trong mắt Yuri ngập tràn sự cuồng loạn.
“Khốn nạn, cậu có điều kiện gì thì cứ nói ra, nhưng tuyệt đối không được làm cho công chúa Jessica bị thương”.
Ngữ khí của vua Hắc Long đã mềm mỏng đi rất nhiều.
Ngộ nhỡ đối phương thật sự nổi điên, không màng tất cả mà bắn cho công chúa này một phát thì đúng là xong đời.
Tính mạng của tất cả bọn họ sao có thể quý giá bằng tính mạng của một mình công chúa Jessica được chứ.
Đến lúc đó, công chúa Jessica này bị giết chết trong tay thuộc hạ của ông ta, vậy thì vị trí vua Hắc Long của ông ta có lẽ cũng khó mà giữ lại được.
“Điều kiện? Được thôi, muốn con đàn bà này được sống thì cũng không phải là không có cách. Tôi là một người rất dễ nói chuyện, chỉ cần đáp ứng được vài điều kiện của tôi thì tôi sẽ để cho cô ta được sống”.
Yuri nở nụ cười lạnh lùng nói.
“Được, cậu nói đi!”, vua Hắc Long nói.
“Thứ nhất, để tôi an toàn rời đi”, Yuri nói.
“Được, chỉ cần cậu thả công chúa ra thì bọn tôi bảo đảm sẽ để cậu rời đi”.
Vua Hắc Long nghiến răng, cảm thấy cứ đồng ý trước đã rồi tính sau.
“Thứ hai, giết chết người đàn ông này!”
Yuri chỉ vào Tiêu Chính Văn.
“Cái gì?”
Vua Hắc Long nhìn Tiêu Chính Văn từ đầu tới giờ vẫn chưa hề lên tiếng.
“Cái loại đáng chết nhà mày dám giết chết nhiều anh em của tao như vậy, bọn họ đã cùng tao vào sinh ra tử bao nhiêu năm rồi, tao là thủ lĩnh của bọn họ, đương nhiên phải báo thù cho bọn họ chứ”.
Yuri nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ cay độc.
“Chuyện này không thể được!”
Vua Hắc Long quả quyết từ chối.
Muốn giết Tiêu Chính Văn, chuyện này sao có thể cơ chứ?
“Không thể được? Để tôi xem ông có tư cách gì mà nói không thể được!”
Nói xong, Yuri đột nhiên dí thẳng họng súng lên đầu Jessica, chuẩn bị bóp cò nổ súng!
Thế nhưng, khoảnh khắc đó, hắn cảm nhận được một luồng sát khí vô cùng lớn mạnh bao phủ lấy cả người mình.
Cũng vào lúc này, Tiêu Chính Văn nắm bắt được cơ hội, giơ thẳng tay lên, vô số cây kim châm mạnh mẽ bắn ra từ trong tay anh.
Trong nháy mắt, mấy cây kim châm bay giữa không trung, loé lên ánh sáng chói mắt, cắm thẳng vào cánh tay đang cầm súng của Yuri.
Lách cách!
Cánh tay phải của Yuri liền trở nên tê liệt, hắn gào lên đau đớn, khẩu súng trong tay cũng rớt luôn xuống đất.
Thế nhưng, vào lúc hắn khom lưng định nhặt khẩu súng lên thì một bóng người xông đến nhanh như làn gió, giơ chân đá thẳng vào bụng của Yuri.
Rầm!
Yuri bay thẳng lên không trung chỉ trong nháy mắt, sau đó văng ra xa mười mấy mét, rầm một tiếng, đập trúng vào chiếc xe tải lớn phía sau lưng hắn!
Cả chiếc xe tải bị lực đập cực lớn tác động vào nên lõm xuống rất sâu!
Khụ!
Yuri cũng phun ra mấy ngụm máu tươi giữa không trung, ngã lên trên xe tải sau đó lăn xuống đất!
Khoảnh khắc đó, hắn cảm thấy lục phủ ngũ tạng và xương sườn của mình đều bị đạp cho vỡ nát!
Người đàn ông này quá mạnh mẽ!
Yuri không ngừng nôn ra máu, nhìn Tiêu Chính Văn mang theo vẻ mặt u ám đi tới trước mặt mình, lạnh lùng hỏi: “Nói đi, là ai sai khiến mày?”
“Ha ha”.
Yuri cười gằn, khắp mặt đều là máu, nói: “Nói cho mày… rồi sao nữa… Chủ ý của Hiệp hội cấp cao chín nước đấy, mày có thể một mình thách thức bọn họ hay sao?”
Nói xong câu này, Yuri tắt thở luôn!
Còn Tiêu Chính Văn nhíu chặt mày, nhìn Yuri đang nằm trên vũng máu, ánh mắt lộ ra sát khí sắc lạnh!
Hiệp hội cấp cao chín nước?
Lúc này vua Hắc Long cũng dẫn người xông tới, nhanh chóng bảo vệ cho Jessica, đồng thời cho người dọn dẹp hiện trường!
“Tiêu Chính Văn, cậu không sao chứ?”, vua Hắc Long quan tâm nói.
Tiêu Chính Văn quay đầu lại, cười nói: “Tôi thì có chuyện gì được chứ?”
Nghe vậy, vua Hắc Long gật đầu, thở phào nhẹ nhõm, vẻ mặt phẫn nộ, nói: “Không ngờ lại là do Hiệp hội cấp cao chín nước làm! Bọn họ nhất định còn ôm hận trong lòng vì sự việc lần trước!”
Tiêu Chính Văn gật đầu, nghĩ ngợi, đột nhiên lộ ra một nụ cười rất nguy hiểm, nói: “Hắc Long, ông có muốn báo thù không?”
Vua Hắc Long nhíu mày, cảnh giác hỏi: “Cậu muốn làm gì?”
“Nhận mà không đáp thì đúng là thất lễ! Người không động ta thì ta không động người! Hiệp hội cấp cao chín nước dám cử người đến giết công chúa ngay tại lãnh thổ Hoa Quốc chúng ta, vậy thì chúng ta đương nhiên phải cho bọn chúng biết tay, tặng cho bọn chúng một món quà thật lớn!”
Tiêu Chính Văn lạnh lùng lên tiếng, trong ánh mắt loé lên vẻ sắc lạnh loá mắt!
Vua Hắc Long nghe vậy thì nhíu mày, dường như đã chấp thuận với ý nghĩ của Tiêu Chính Văn, nói: “Cậu muốn làm thế nào?”
Tiêu Chính Văn ngẩng đầu nhìn bầu trời, sau đó cả người toát lên sát khí nồng đậm, nói: “Nếu như bọn chúng đã chọn Hoa Quốc làm kẻ thù, vậy thì tôi phải đánh thẳng vào sào huyệt của bọn chúng, đến trụ sở chính của bọn chúng một chuyến!”
“Cậu, cậu muốn xông vào trụ sở chính của Hiệp hội cấp cao chín nước sao?”
Vua Hắc Long nghe vậy thì giật nảy mình, vẻ mặt không thể tin nổi!
Tiêu Chính Văn lại nói: “Động đến người của Hoa Quốc thì xa mấy cũng phải giết bằng được!!!”
--------------------