Biểu cảm của Tần Vũ vô cùng nghiêm trọng, lắc đầu nói: “Mặc dù nói là như vậy, thế nhưng cũng không thể không phòng bị, hơn nữa những người này đã cải trang thành đủ loại thân phận, lén lút lẻn vào Hoa Quốc rồi!”
“Anh Tần, tôi nghiêng về trường hợp đối phương đang giương đông kích tây nhiều hơn, loại trừ một tông môn võ đạo không hề dễ dàng, thế nhưng nhắm vào một người thì lại không khó! Ví dụ như Từ Kiêu Long!”
Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, Tần Vũ và Thiên Tử đồng loạt tỏ ra kinh ngạc.
Quả thực có khả năng này!
Cử cao thủ diệt trừ chủ soái chiến khu, sau đó lại đột nhiên gây rối thì nhanh gọn hơn nhiều so với việc ra tay với cả võ tông!
“Lập tức thông báo cho chủ soái của các chiến khu lớn tăng cường phòng bị!”
Thiên Tử không chút do dự nói với viên sĩ quan đang đứng bên cạnh mình.
“Rõ!”
“Nếu thật sự đúng như lời cậu nói, Tiêu Chính Văn, người thật sự cần phải cẩn thận trái lại chính là cậu đấy!”
Tần Vũ xoay đầu nhìn về phía Tiêu Chính Văn!
Cả Hoa Quốc này, người thật sự có thể dựa vào năng lực của bản thân để trấn áp các nước chỉ có mình Tiêu Chính Văn mà thôi.
Theo cách nói của Tiêu Chính Văn, mục tiêu hàng đầu của các nước chắc chắn là lấy đầu Tiêu Chính Văn!
“Chỉ cần bọn chúng có gan tới thì tôi giơ cả hai tay ra hoan nghênh!”
Tiêu Chính Văn khẽ cười.
Nếu thật sự giống như lời Tần Vũ nói, Tiêu Chính Văn ngược lại không ngại biến Giang Trung trở thành mồ chôn của đám cao thủ Âu Lục kia!
“Được! Có khí thế, tới lúc đó, Hắc Băng Đài nhất định sẽ giúp cậu một tay!”
Tần Vũ vô cùng tán thưởng nói.
Lúc này, ở một diễn biến khác.
Bên trong phòng làm việc của tập đoàn Vy Nhan ở Giang Trung, Lãnh Kế Hồng và Khương Vy Nhan đang bàn luận làm sao để ứng phó với La Hải Bằng.
Chỉ trong một ngày, Khương Vy Nhan đã nhận được sáu bức thư từ phía luật sư, hơn nữa lời lẽ cũng vô cùng gay gắt.
“Thời gian ba ngày, chúng ta căn bản không thể kiếm nổi hai mươi tỷ! Bọn họ… bọn họ làm thế này chẳng phải là…”
Khương Vy Nhan nắm một bức thư của luật sư trong lòng bàn tay rồi siết tay thật chặt.
“Sếp Khương, tôi đã liên hệ với cậu Tiêu rồi, trong vòng hai ngày, cậu Tiêu sẽ đích thân xử lý chuyện này, cô không cần phải lo lắng nữa đâu!”
Lãnh Kế Hồng đứng bên cạnh khuyên giải.
“Không lo lắng ư? Là hai mươi tỷ đấy!”
Tiêu Chính Văn là vua Bắc Lương không phải là giả, thế nhưng bản thân anh cũng chẳng có bao nhiêu tài sản!
Ít nhất Khương Vy Nhan không cho rằng Tiêu Chính Văn có thể gom góp được nhiều tiền như vậy chỉ trong khoảng thời gian ngắn!
Đúng lúc này, chuông điện thoại của Khương Vy Nhan vang lên.
“Lý Quốc Hào?”
Cầm lấy điện thoại, nhìn thấy cái tên hiển thị trên màn hình.
Khương Vy Nhan khẽ nhíu mày, do dự một lát rồi vẫn quyết định nghe máy.