Tất cả mọi người có mặt đều không dám phát ra một tiếng động!
Ngay lúc này, La Quốc Hoa vô cùng hối hận nhìn Tiêu Chính Văn!
Vừa nãy, người mà ngay cả tổng thống nước Lý cũng phải cung kính như một tên đầy tớ, lại là một tên thuộc hạ của Tiêu Chính Văn!
Sớm biết như vậy, bản thân ông ta đã không lật mặt với Tiêu Chính Văn rồi!
Mayer?
So với Tiêu Chính Văn thì ông ta cũng chẳng là cái thá gì!
Nhưng cho dù ông ta có hối hận thế nào, thì chuyện cũng đã rồi!
Chưa đến hai phút sau, xung quanh khách sạn đã bị hơn trăm chiếc máy bay trực thăng bao vây!
Mấy trăm chiếc xe quân đội các loại, kéo theo bụi vàng bay khắp trời, vây quanh khách sạn Deckla!
Một chiếc máy bay trực thăng vũ trang mang số hiệu 001 hạ cánh trên tầng thượng của khách sạn với tốc độ nhanh nhất!
Nhiều vệ sĩ mặc quần áo đen bảo vệ một người đàn ông mặc một bộ vest màu trắng, nhanh chóng chạy xuống tầng bốn!
"Tổng thống!"
"Ôi, đó là tổng thống!"
Không ít người nước Lý nhìn thấy cảnh tượng này đều kinh ngạc trợn tròn mắt!
Nhưng điều khiến bọn họ kinh ngạc còn ở phía sau.
Chỉ thấy Castro như phát điên, vừa nhanh chóng lao về phía trước, vừa cúi đầu nhìn đồng hồ trên cổ tay.
"Tôi... Tôi đến rồi! Bốn phút... bốn phút... bốn phút hai mươi tám giây!"
Castro thở hồng hồng xông vào phòng 412, thậm chí còn không kịp lau mồ hôi trên trán, vội vàng tới trước mặt Quân Thích, đưa hai tay bắt lấy tay Quân Thích.
"Đừng vội bắt tay, tôi có chuyện muốn hỏi ông Castro!"
Vẻ mặt Quân Thích lạnh như băng, hai tay chắp ra sau lưng, lạnh lùng nhìn Castro.
"Ồ..”.
Hai tay Castro cứng đờ trên trên không trung, trên trán mồ hôi toát ra như mưa.
Ông ta là tổng thống một nước không sai, nhưng Phi Lục không phải là một vùng đất mạnh, còn trên cả đại lục thì khói lửa chiến tranh tán loạn khắp nơi!
Sở dĩ nước Lý còn có thể có được sự hòa bình, hoàn toàn là bởi vì nhiều năm trở lại đây họ luôn cúi người quỳ gối xu nịnh điện Thần Long!