Cây giáo Bá Vương phát ra tiếng ngâm nga, xuất giáo như rồng, khí thế ngút trời, tiến lên tiếp đòn!
"Cheng!"
Cả hai va vào nhau, một luồng sáng bí ẩn chói mắt bùng lên trong khoảng hư không!
Long Ma Thiên Tôn cười khẩy, lại lần nữa tiến lên một bước, khí thế cũng tăng lên mấy phần!
Giờ phút này, Long Ma Thiên Tôn giống như một vị Thiên Tôn từng trải qua trăm trận chiến, toàn thân được bao bọc trong vô số ánh sáng máu, vô số sông máu được tụ thành giữa núi, trong nháy mắt đều bị ông ta hấp thụ sạch.
Tinh huyết của hàng ngàn hàng vạn người khiến sức chiến đấu của ông ta được nâng lên một tầm cao mới!
“Tiêu Chính Văn, xem cậu thắng tôi kiểu gì được!”, giọng nói của Long Ma Thiên Tôn chấn động bầu trời, sát khí cuồn cuộn!
Mãi tới lúc này, mọi người tới hiến tế phía dưới mới bừng tỉnh, hóa ra tất cả những gì Tiêu Chính Văn nói trước đó đều là thật!
Bọn họ chẳng qua chỉ là “chất dinh dưỡng” của huyết tộc mà thôi, Long Ma Thiên Tôn và thánh điện Huyết Ma cũng không phải chúa cứu thế gì, ngược lại đang dùng sinh mạng và tinh huyết của bọn họ làm chất dinh dưỡng, mở ra đại chiến với Tiêu Chính Văn!
Chỉ cần những người này vẫn còn trên núi Long Dương, Long Ma Thiên Tôn vẫn có thể được bổ sung vô hạn, cho tới khi hàng ngàn hàng vạn sinh mạng vô tội này tiêu hao hết hầu như không còn gì nữa mới ngưng!
Ác độc đến nhường nào!
Nhưng dù mọi người đã nhìn thấu đầu đuôi lại sớm đã không có đường lui, chỉ có thể bị bao vây trên núi Long Dương, mong Tiêu Chính Văn có thể chiến thắng Long Ma Thiên Tôn để bọn họ có cơ hội trốn thoát!
"Anh Tiêu, cẩn thận!"
Giờ phút này, không ít người cũng đứng về phía Tiêu Chính Văn, bắt đầu lo lắng cho sự an toàn của Tiêu Chính Văn.
Dẫu sao thực lực của Long Ma Thiên Tôn bày ra đó, lại thêm sự ủng hộ của đất trời đối với Long Ma Thiên Tôn, chỉ dựa vào sức một mình Tiêu Chính Văn đánh với Long Ma Thiên Tôn thắng bại còn khó nói!
Mà một khắc sau, đòn công kích của Long Ma Thiên Tôn giống gió mạnh mưa rào như thác đổ tấn công về phía Tiêu Chính Văn, vô số lưỡi đao, hóa thành mưa phùn li ti, đua nhau rơi xuống!
"Núi Long Dương đâu phải nơi một tiểu bối như cậu có thể lay động được? Lý Tịnh thế nào? Còn không phải chết ở nơi này sao?"
Hai tay Từ Lương khoanh tay trước ngực, trên mặt đầy vẻ châm chọc nói.
Tuy trông có vẻ tốc độ của những lưỡi đao kia rất chậm, nhưng chúng hình thành một tấm lưới lớn trên không trung bao trùm toàn bộ núi Long Dương!