“Theo tôi thấy, hắn có khả năng đến vì di tích Long tộc, chỉ là vẫn chưa tìm được con đường thông tới thế tục, vậy nên bị nhốt lại vùng ngoài lãnh thổ!”
Mà sự thực quả thật cũng giống như Tiêu Chính Văn nói, Hồng Ấn hiện tại đúng là đang nghĩ cách để tới thế tục!
Ông ta căn bản chẳng coi cái thứ gọi là khí vận của thành Thiên Đô kia ra gì!
Chỉ cần tìm được di tích Long tộc, khí vận gì đó căn bản đều chẳng đáng để nhắc đến!
“Nếu như thật sự là như vậy, e rằng sẽ chỉ kích động các thế gia lớn, các cao thủ ẩn giấu trong thế tục sẽ xuất thế trước thôi!”, Thanh Liên thầm có dự cảm không lành!
“Ồ? Cao thủ ẩn giấu của các thế gia lớn?”, Tiêu Chính Văn khẽ cau mày nhìn về phía Thanh Liên.
“Không sai, căn cơ của các thế gia lớn đều không hề đơn giản như những gì biểu hiện bên ngoài, ví dụ như nhà họ Võ, bọn họ vốn dĩ chính là hoàng tộc, sao có thể ngay cả một cao thủ Đế Cảnh cũng không có?”
“Trước đây những thế tử kia thật ra đều vì nhận được tài nguyên từ gia tộc nếu mới có thể khoe khoang mà thôi, trên thực tế, thế tử thật sự vẫn chưa hề xuất thế!”
“Mà những thế tử vẫn luôn ẩn mình đó mới là chiến lực thực thụ của các gia tộc lớn! Chỉ là một khi những người này nhập thế trước thì e rằng thành Thiên Đô cũng sẽ không còn được yên ổn nữa!”, Thanh Liên bất lực thở dài.
Thấy Tiêu Chính Văn cũng trầm ngâm, Thanh Liên lại nói: “Cậu Tiêu, thật ra còn một chuyện nữa, lần này Trục Nhật trở về có liên quan đến chuyện việc giết chết Trần Thiên Cổ”.
“Hơn nữa chắc chắn ông ta đã nhận được tin tức, bí thuật của Thiên Cung Bắc Cực đã tìm được nhưng ông ta chắc chắn khó có thể chiếm được từ chỗ Thiên Tinh”.
“Dù sao một ngàn năm trước, ông ta đã phản bội Thiên Cung Bắc Cực, mặc dù lúc đó ông ta rời khỏi Thiên Cung Bắc Cực đã từng bàn bạc với mấy sư huynh, sư đệ rồi mới quyết định, nhưng…”
“Hành vi của ông ta chẳng khác gì là phản bội Thiên Cung Bắc Cực cả, bây giờ quay lại đòi bí thuật của Thiên Cung Bắc Cực, con đường duy nhất e là chỉ có thể ra tay từ chỗ cậu”.
Thanh Liên nghiêm nghị giải thích.
Thật ra Tiêu Chính Văn đã nghĩ đến điều này, thế là bình thản cười nói: “Không sao”.
Trục Nhật nhắm vào người khác còn có khả năng, muốn ép Tiêu Chính Văn bằng cách đe dọa anh thì ông ta đúng là đã tính sai rồi.
“Cậu Tiêu, ở đây có vài đan dược được luyện chế từ trước của thành Thiên Đô, tất cả có một trăm năm mươi viên, xin cậu Tiêu nhận cho, có lẽ sẽ dùng đến”.
Nói rồi Thanh Liên xòe bàn tay ra, một chiếc hộp gỗ tinh xảo xuất hiện trong tay bà ta.