Gần như cùng một lúc Phương Vạn Vũ không hề do dự bay ra khỏi đại điện, đồng thời tránh được sự tấn công của sáu luồng sáng đen.
“Phụt!”
Ngay lúc chân Phương Vạn Vũ vừa chạm đất, một luồng sáng đen bỗng nổ tung trên đầu vai ông ta, đồng thời máu bắn ra tung tóe.
“A!”
Phương Vạn Vũ kêu lên thảm thiết, lăn trên mặt đất, tránh được một đòn tấn công nữa.
Ai ngờ đường đường là Viên Thiên Canh – cao thủ có sức chiến đấu cảnh giới Đế Cảnh cấp ba lại cam lòng nghe theo lệnh của một người vai vế dưới là Tiêu Chính Văn.
Nhất là lúc nãy Viên Thiên Canh gần như không phát ra tiếng động mà tấn công, nếu không nhờ Phương Vạn Vũ có cảnh giác thì tám luồng sáng đen đó đủ để khiến ông ta tan xác.
Thấy năm mươi sáu luồng sáng đen còn lại lần lượt đánh về phía bốn người khác, đại trưởng lão Nguyệt Hoa Các cũng không khỏi cảm thấy phấn khởi.
“Các đệ tử nghe lệnh, theo tôi giết người nhà họ Phương”.
“Giết!”
Không chỉ mọi người ở Nguyệt Hoa Các lập tức tấn công mà Thần Toán Tử cũng không che giấu thực lực thật của mình nữa, cũng lập tức tấn công đám người Azig.
Cả thành Đại Phong khắp nơi đều trong khói lửa.
Từng luồng sáng đen từ trên trời ập xuống như thể Thượng đế đang giáng đòn trừng phạt xuống.
Vô số đao quang, kiếm ảnh bao phủ khắp trời.
Ngay cả trời đất cũng không thể chịu được sát khí đáng sợ này, một lúc sau đã xuất hiện hàng chục khe sâu dài hàng trăm mét.
Đây gần như chỉ vừa bắt đầu đã bước ra giai đoạn dữ dội.
Mà tất cả đều bị một vùng trời ánh sáng vàng phía sau Tiêu Chính Văn bao vây chặt chẽ, Tần Lương Ngọc đưa mắt nhìn sang, chỉ có bóng dáng Tiêu Chính Văn đang đi về phía mình.
Sát khí lập tức nhuộm đỏ cả bầu trời, Từ Huy Tổ cũng không đứng ngoài nhìn nữa mà cầm thanh giáo bạc lên gia nhập vào cuộc chiến.
Viên Thiên Canh ở bên cạnh cũng ra sức sử dụng bức tranh thần Bát Quái, vô số ánh sáng đen đánh về phía đám người Phương Vạn Vũ như thể cung tên sắc nhọn.
Từ Huy Tổ và Viên Thiên Canh phối hợp cực kỳ ăn ý.
Đám người Azig vừa tránh được thanh giáo bạc chí mạng, chùm sáng trên bầu trời lại đánh xuống khiến họ không kịp phòng bị.
Lúc này mặc dù Viên Thiên Canh người còn đang ở trước cổng Nguyệt Hoa Các nhưng lại nhìn thấy rõ sự thay đổi nhỏ nhất trong chiến trường.
Mặc dù đám người Azig là đại tài Đế Cảnh, ai cũng có thực lực đáng sợ.
Nhưng khi đối diện với sự tấn công hợp lực của Từ Huy Tổ và Viên Thiên Canh vẫn chỉ có thể đỡ được chứ không còn sức đánh trả.
Có thể nói sự phối hợp này quá mức đáng sợ, thậm chí có thể chống lại cả một đội quân.