Mục lục
Chiến thần bất bại – Tiêu Chính Văn (Truyện full tác giả Hắc Long)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 513: Tạm biệt vua Bắc Lương

Cùng lúc này, trong một trang viên khu vực ngoại ô Long Kinh.

Hai người đàn ông trung niên đang cùng ngồi uống trà.

Người đàn ông cầm đầu có dáng vẻ uy nghiêm, khoảng chừng bốn, năm mươi tuổi, giữa hai lông mày mang theo sát khí bức người.

Người đàn ông trung niên bên cạnh đang mặc vest cao quý, dáng vẻ nho nhã, sau lưng còn có thêm hai vệ sĩ thân cận.

Lúc này, người đàn ông nho nhã cười nói: “Chúc mừng Xích Diệm Vương tiếp quản hai trăm năm mươi nghìn binh lính Bắc Lương!”

Người đàn ông trung niên tướng mạo uy nghiêm cười nhạt, đặt tách trà xuống rồi nói: “Ông Viên khách sáo rồi, nếu như không có ông Viên giúp đỡ thì tôi cũng không thể nhậm chức chủ soái Bắc Lương nhanh tới như vậy”.

“Ha ha ha!”

Ông Viên cười lớn, nói: “Nhà họ Viên chúng tôi trước sau vẫn ngồi trên cùng một con thuyền với Xích Diệm Vương, lợi ích của Xích Diệm Vương cũng là lợi ích của nhà họ Viên chúng tôi! Có thể giúp đỡ Xích Diệm Vương chính là vinh dự của nhà họ Viên chúng tôi”.

“Ông Viên quá lời rồi”, Xích Diệm Vương chắp tay, nói: “Từ giờ trở đi, Xích Diệm Vương tôi và nhà họ Viên là anh em cùng hội cùng thuyền, có phúc cùng hưởng. Ngoài ra, nhờ ông Viên thay tôi gửi lời hỏi thăm đến gia chủ Viên”.

“Đương nhiên, trước khi tôi tới đây, gia chủ đã đặc biệt căn dặn rằng bất luận lần này Xích Diệm Vương muốn có gì thì nhà họ Viên chúng tôi cũng sẽ hết mình tương trợ!”

Ông Viên gật đầu cười nói.

Xích Diệm Vương gật đầu, vẫy tay, gã đàn ông mặc quân phục đứng phía sau ôm theo một chiếc hộp gấm đặc biệt bước tới rồi đưa cho ông Viên.

“Ông Viên, đây là một mảnh giấy cũ trong cuốn “Thiên Sơn Thư Lục” của nhà họ Tiêu mà tôi phải tốn đến ba năm mới tìm thấy được, bây giờ tôi tặng lại cho các người, phiền ông trao nó đến tay gia chủ Viên giúp tôi”.

Xích Diệm Vương cười nhạt.

Sắc mặt của ông Viên lập tức đanh lại, hai tay nhận lấy hộp gấm, sau đó khẽ mở ra, nhìn thấy bên trong có một mảnh giấy đã ố vàng, trông vô cùng loang lổ, bên góc bị rách, trên mặt còn có cả vết đen do bị lửa đốt.

“Thiên Sơn Thư Lục”!

Đây chính là một bảo vật quý giá!

Nhà họ Viên truy tìm nhiều năm, liên kết với ba gia tộc lớn khác mới tìm được hai mảnh vào năm năm trước khi tiêu diệt nhà họ Tiêu.

Không ngờ bây giờ lại có được thêm một mảnh nữa!

Cả quyển “Thiên Sơn Thư Lục” có tổng cộng mười một mảnh, ba gia tộc lớn còn lại chiếm được sáu mảnh, cộng thêm với một mảnh này thì thành chín mảnh rồi!

Chỉ còn thiếu hai mảnh cuối cùng!

“Thiên Sơn Thư Lục” là một quyển sách rất quý hiếm!

Ghi chép lại các tác phẩm kinh điển của năm mươi năm văn hoá Hoa Quốc, có sức mạnh to lớn cho nền giáo dục và cảm hóa muôn đời.

Trong đó còn lưu giữ các bí mật về các vì sao, đạo pháp võ thuật, tâm pháp Phật giáo,…

Có thể nói rằng, có được “Thiên Sơn Thư Lục” cũng ngang với việc có cả thiên hạ trong tay!

Ở Hoa Quốc, số người theo đuổi cuốn sách này nhiều vô kể, nhưng cả nghìn năm nay, những người này đều đã về với đất mẹ!

Bởi vì, nếu như không gom đủ mười một mảnh giấy thì không có cách nào lĩnh hội được ý nghĩa thật sự của nó!

Mà nhà họ Tiêu năm đó chính là gia tộc bảo vệ cuốn sách quý giá này!

Đây cũng là lý do tại sao bốn gia tộc lớn kia lại liên thủ âm mưu tiêu diệt nhà họ Tiêu!

Nhà họ Tiêu năm đó ngang hàng với bốn gia tộc lớn!

Thế nhưng, bởi vì cuốn sách quý giá này mà gặp phải đại hoạ chết chóc.

Nhà họ Tiêu buộc phải mai danh ẩn tích, đi đến Tu Hà, âm thầm sinh sống và phát triển.

Thế nhưng, dù có như vậy cũng không thể chạy trốn được khỏi sự bao vây truy sát của bốn gia tộc lớn!

Đương nhiên, những bí mật này chỉ có người của bốn gia tộc lớn biết đến.

“Xích Diệm Vương! Ông đã giúp chúng tôi một việc lớn đấy!”

Ông Viên vô cùng kích động, giống như nhặt được báu vật, đóng hộp gấm lại với vẻ hào hứng!

Mình đưa mảnh giấy này về báo cáo chắc chắn sẽ được gia chủ khen thưởng!

Thậm chí, địa vị của mình trong nhà họ Viên cũng sẽ lên như diều gặp gió!

Xích Diệm Vương cười nói: “Vì biết ông Viên thích cái này nên tôi mới cố tình thu thập. Sau này còn phải nhờ ông Viên nói tốt về tôi trước mặt gia chủ Viên”.

“Đương nhiên rồi, đương nhiên rồi”, ông Viên cười nói: “Sau này, hai chúng ta là những người anh em sống chết có nhau rồi!”

Ha ha ha ha!

Tiếng cười vui vẻ vang khắp cả trang viên.

Lúc này.

Tiêu Chính Văn đã đáp máy bay đến chiến khu Bắc Lương!

Nếu phải rời khỏi nơi này thì anh phải đến thăm lại một lượt.

Vừa tới chiến khu, anh đã nhìn thấy Hoa Hồng Đỏ đang hùng hổ vác súng, đằng sau còn có mấy nghìn tướng sĩ canh gác, cả đội quân khí thế tiến về phía trước.

“Chủ soái! Thiên Tử bất nhân, chúng tôi không thể cứ ngồi yên chờ chết! Tướng sĩ Bắc Lương chúng tôi tuyệt đối sẽ không quy phục cái tên Xích Diệm Vương hèn hạ kia!”

Hoa Hồng Đỏ vô cùng tức giận, vừa nhận được thông báo của Long Các đã nổi cơn thịnh nộ!

Nhất định lãnh đạo phía trên đã gây áp lực cho chủ soái, nếu không chủ soái tuyệt đối sẽ không rời khỏi Bắc Lương!

“Có chết cũng phải đi theo chủ soái!”

“Có chết cũng phải đi theo chủ soái!”

“Có chết cũng phải đi theo chủ soái!”

Lúc này, mấy nghìn tướng sĩ sau lưng Hoa Hồng Đỏ cùng giơ súng, đồng thanh hô vang!

Tiêu Chính Văn sa sầm mặt mày, hạ khẩu súng trong tay Hoa Hồng Đỏ xuống, lạnh lùng nói: “Vớ vẩn! Cô nghĩ đây là nơi nào chứ? Đây là Bắc Lương, là Hoa Quốc! Mấy người làm như vậy đã nghĩ tới hậu quả hay chưa? Quay về làm nhiệm vụ hết cho tôi!”

“Không! Chúng tôi tuyệt đối sẽ không đứng nhìn chủ soái rời đi! Chúng tôi muốn đến Long Kinh làm cho ra nhẽ! Dựa vào đâu mà cách chức anh!”

Hoa Hồng Đỏ tức đến mức hai mắt đều đỏ hoe!

Những tướng sĩ sau lưng cô ấy cũng đỏ bừng hai mắt!

Đối với bọn họ, Tiêu Chính Văn chính là tượng đài sững sừng, là người duy nhất mà bọn họ tôn thờ trong trái tim!

Tiêu Chính Văn thở dài một hơi, giơ tay lau đi nước mắt bên khoé mi của Hoa Hồng Đỏ, vỗ vai cô ấy rồi nói: “Đã bao nhiêu tuổi rồi mà còn khóc lóc! Nếu như để tướng sĩ của quân địch nhìn thấy thì không chừng sẽ nói Bắc Lương chúng ta toàn là những kẻ nhát gan thích khóc lóc đấy”.

“Tôi không phải thế!”

Hoa Hồng Đỏ bĩu môi, mạnh mẽ lau sạch nước mắt, quay đầu nhìn sang hướng khác.

Tiêu Chính Văn bật cười, ánh mắt sâu xa nhìn về phía các tướng sĩ, dõng dạc hô lên: “Tất cả mọi người, lập tức trở về chấp hành nhiệm vụ của mình! Đây là mệnh lệnh của tôi!”

“Rõ!”

Lúc này, mấy nghìn tướng sĩ lập tức hành lễ, vành mắt ngấn lệ đỏ ửng nhìn về phía Tiêu Chính Văn, sau đó quay người, lưu luyến quay trở về vị trí của mình!

Dù cho không nỡ đi nữa thì bọn họ cũng là binh lính!

Phục tùng mệnh lệnh là thiên chức của bọn họ!

Tiêu Chính Văn nhìn theo những tướng sĩ đáng yêu này, vành mắt cũng ửng đỏ.

Sau đó, anh đứng ở cửa chính, không hề bước vào trong chiến khu, nói với Hoa Hồng Đỏ: “Tôi không vào trong nữa, tôi sợ nếu tôi đi vào thì sẽ không dám bước ra”.

“Chủ soái…”, Hoa Hồng Đỏ không kìm nổi nước mắt.

“Được rồi, đừng khóc nữa. Lúc tôi không ở đây thì cô phải quản lý bọn họ cho nghiêm túc, cô xem bọn họ kìa, đều lười nhác hết rồi!”

Tiêu Chính Văn nuốt nỗi chua xót vào trong lòng, cười nói: “Còn có mấy người Long Nhất, cô cũng phải thay tôi trông chừng cho tốt! Sau khi tôi đi thì đừng để bọn họ làm ra mấy chuyện ngốc nghếch! Tám tên này đều là mấy kẻ liều lĩnh! Cô nhất định phải trông chừng bọn họ cho tốt có biết chưa? Đây là mệnh lệnh cuối cùng của tôi dành cho cô”.

Hoa Hồng Đỏ đã khóc sướt mướt, quay đầu ra chỗ khác, căn bản không dám nhìn Tiêu Chính Văn.

Cô ấy sợ bản thân không khống chế nổi cảm xúc.

 

“Yên tâm đi, tôi chỉ cho mình nghỉ ngơi một khoảng thời gian thôi. Cô cũng biết rồi đấy, tôi mới vừa kết hôn, vừa hay có thể đi ngao du khắp nơi trên thế giới cùng chị dâu của mấy người”.

“Lần tới tôi còn trở về thăm mọi người mà”.

Nói đến đây, Tiêu Chính Văn cũng không nhịn được nữa, hít sâu một hơi, cau mày, nghiêm túc nhìn về chiến khu Bắc Lương trước mắt!

Đã năm năm rồi, đây là nơi anh vô cùng quen thuộc và đặc biệt dành nhiều tình cảm.

Nghiêm, hành lễ!

Khoảnh khắc này, Hoa Hồng Đỏ, mấy nghìn tướng sĩ đang canh giữ nên trong chiến khu và hai trăm năm mươi nghìn tướng sĩ Bắc Lương đang thực hiện các nhiệm vụ trấn giữ biên cương tại đường biên giới quốc gia cũng đều cảm nhận được nổi buồn!

Trong nháy mắt!

Bọn họ đồng loạt đứng nghiêm hành lễ, đồng thanh hô vang: “Tạm biệt vua Bắc Lương!”

“Tạm biệt vua Bắc Lương!”

“Tạm biệt vua Bắc Lương!”

Tiêu Chính Văn bật cười, chậm rãi hạ cánh tay xuống, vành mắt đã ướt.

“Tôi đi đây!”

Tiêu Chính Văn cười nói, quay người dứt khoát rời đi, khoảnh khắc bước vào trong xe jeep cũng là lúc không thể kìm nén cảm xúc thêm được nữa, nước mắt anh cứ thế rơi xuống!

“Các chiến hữu thân yêu của tôi, Bắc Lương thân yêu của tôi, quân hồn của tôi ở lại với mọi người!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
K
30 Tháng năm, 2023 21:14
Xem chuyện giết thời gian cho vui nhưng phải thấy tư tưởng bọn mọi Trung Quốc ghê thật từ , thằng tác giả , cái gì cũng là của chúng nó , có khi cái quần sịp của Tôi nó cũng bảo là khăn mặt của thằng Vua bỏ mẹ nào của đất nước nó cũng nên😂😂😂
K
02 Tháng năm, 2023 10:10
Càng xem càng ghét tg xây dựng nhân vật nữ chính ngu kg biết ví với loài nào nữa
K
27 Tháng tư, 2023 17:04
Xây dựng nhân vật như L , Chiến thần giỏi giang mà lấy phải con vợ bị thiểu năng
K
25 Tháng tư, 2023 17:28
Nữ chính ngu hết phần thiên hạ , xem chuyện mình chỉ mong con này thường xuyên bị ăn đòn , vì vừa ngu vừa đần và mất dạy với người tử tế với mình còn tử tế với người mất dạy và khốn nạn với mình . Nói chung chỉ muốn con này bị ăn đòn
K
24 Tháng tư, 2023 14:33
Đời sợ nhất lấy phải con vợ ngu , mà nhân vật nữ chính vừa ngu lại vừa đần , sao xây dựng nhân vật zở thế
BÌNH LUẬN FACEBOOK