Nhìn thấy cảnh này, mọi người đều lộ ra vẻ mặt không dám tin.
Lẽ nào Tiêu Chính Văn định hủy luôn cả điện Thành Hoàng?
Quan trọng nhất là nơi này còn có mười phán quan của cung Sở Giang Vương, giết mười phán quan đồng nghĩa với việc gây thù với Sở Giang Vương.
Mặc dù Sở Giang Vương không thể đánh đến ngoài lãnh thổ nhưng sau này hai bên sẽ không chạm mặt nhau nữa sao?
Tục ngữ có câu con người cuối đời chỉ có cái chết!
Nhưng mọi người còn chưa hoàn hồn, Tiêu Chính Văn đã ra tay với đám người La Thiên Hựu.
Rầm!
Tiếng rồng gầm vang lên, một con Thương Long màu vàng lao thẳng đến chỗ đám người La Thiên Hựu.
Thấy thế La Thiên Hựu hoảng hốt.
Ông ta đã nhìn ra thực lực kinh người của Tiêu Chính Văn, thậm chí Tả Phượng Kiều cũng không phải là đối thủ của anh.
Mặc dù ông ta đã có chuẩn bị tâm lý nhưng khi Tiêu Chính Văn ra tay thật, ông ta mới hiểu tại sao trước đây đám người Judah lại thua Tiêu Chính Văn chỉ trong một ngày.
Thực lực của đối phương có thể hình dung bằng từ “khủng khiếp”, cộng thêm cơ thể của Hạo Thiên, vốn dĩ đã bị Tiêu Chính Văn liên tục cường hóa đến mức đáng sợ, một đòn tấn công của Tiêu Chính Văn có thể đáng sợ hơn một đòn của Tả Phượng Kiều – vừa bị đánh bại lúc nãy.
Thấy Tiêu Chính Văn đã ra tay với La Thiên Hựu, vẻ mặt mười phán quan cũng thay đổi.
Nếu lúc này không hợp sức với La Thiên Hựu thì họ chỉ sẽ bị tấn công.
Nhưng không để họ ra tay, một đòn tấn công quyết tuyệt của Tiêu Chính Văn đã cách La Thiên Hựu trong vòng gang tấc.
“Vù vù!”
Trong tay La Thiên Hựu bỗng xuất hiện một sợi dây xích màu đen tuyền, đây là xích Câu Hồn, cũng là một trong những con bài cuối cùng của La Thiên Hựu.
Lúc nãy khi đánh nhau, La Thiên Hựu đã bị ép đến mức phải rút con bài cuối cùng của mình ra, có thể thấy sức chiến đấu của Tiêu Chính Văn đáng sợ đến mức nào.
La Thiên Hựu vung tay, sợi dây xích màu đen vung lên đánh về phía Thương Long màu vàng.
Cùng lúc đó mười phán quan do Trần Đình Chi dẫn đầu cũng đồng loạt ra tay.
Mười cao thủ Thiên Cảnh cấp hai cùng lúc bao vây tấn công Tiêu Chính Văn, mặc dù trong số họ không có cao thủ Thiên Cảnh cấp ba nhưng ưu thế là người đông.
Thoáng chốc những tia sáng đầy màu sắc bao phủ cả bầu trời.
Ngay cả không gian cũng trở nên méo mó.
Đối mặt với đòn tấn công cuồng bạo như muốn hủy diệt trời đất này, Tiêu Chính Văn chỉ cười khẩy, sau đó đứng thẳng người nghênh đón đòn tấn công của mười phán quan, rồi anh ra tay đánh về hướng đó.
Khi mười phán quan tung ra hết các tuyệt chiêu, chỉ trong nháy mắt, nơi đó lập tức bị ánh hào quang bao phủ, khiến cho người ta không dám nhìn thẳng!
“Chỉ dựa vào một mình cậu mà cũng muốn giết toàn bộ chúng tôi ư? Rõ ràng là nói chuyện viển vông!”
La Thiên Hựu vừa nói dứt lời thì lại tung ra sợi xích đen sì kia, một luồng khí tức chết chóc khủng bố lao thẳng về phía Tiêu Chính Văn!
Sợi xích màu đen này được gọi là xích Câu Hồn bởi vì nó có thể khiến cho thần hồn của người bị trọng thương!
Lúc này, lấy khu vực mà mấy người Tiêu Chính Văn đang đứng làm trung tâm, bên trong phạm vi mười mấy dặm đều bị ánh sáng trắng bao trùm, căn bản không thể nhìn rõ tình hình bên trong!